Trở Thành Mẹ Ruột Của Bé Con Phản Diện Ba Tuổi
【Lừa chó vào giết hu hu hu hu tôi bị ngọt chết mất quq】
***
Mặc dù Từ Thụy Anh đã ngay lập tức xin lỗi Thái Viên sau khi tỉnh dậy, nói rằng vừa rồi mệt mỏi ngủ thiếp đi, không phải cố ý cáu kỉnh. Nhưng khán giả đã căm phẫn.
“Mệt mỏi sao? Hôm nay anh làm gì mà mệt? Ở ruộng rau lề mà lề mề không làm nhiệm vụ, cơm nước cũng không phải nhóm khác nấu sao, làm nhiệm vụ thì đứng chót, cái gì cũng không làm được, chỉ có cáu kỉnh là rất giỏi.”
“Nhìn thấy vẻ mặt ngay lập tức sợ sệt của Thái Viên, chắc chắn đây không phải lần đầu tiên cáu kỉnh! Có một số người đàn ông chỉ biết cáu kỉnh trước vợ và con trai, thực sự là quá hạ đẳng!”
Đội ngũ chương trình muốn đánh thức Từ Thụy Anh để cứu vãn một chút lưu lượng, nhưng không ngờ lưu lượng không trở lại…… Tiếng chửi rủa trong bình luận càng quá khích hơn.
Dù cho Từ Thụy Anh sau đó tràn ngập tình thương người cha mà đọc sách cùng con trai, dường như muốn cứu vãn hình tượng vừa rồi của hắn một chút, trong phần bình luận vẫn là “Đàn ông hạ đẳng”, ”Giả tạo”, tổ chương trình cũng không dám nói những điều này với gia đình Từ Thụy Anh, mãi cho đến khi gia đình Tiết Huệ Vũ trở về cùng với bầy vịt, bình luận mới hoàn toàn thay đổi theo chiều hướng khác.
Cá muối dưa chua: Cười chết mất, sao Tiết Huệ Vũ còn đeo vòng hoa bé con đan và chiếc nhẫn chồng đan vậy ha ha ha hah
Ái phi của Bắc gia: Ba người bọn họ lại còn cùng trở về với bầy vịt, buổi tối vẫn ăn vịt sao ha ha ha ha
Trong khoảng thời gian chơi đùa bên bờ sông, trên người Tiết Huệ Vũ và Bùi Dục Kỳ bị muỗi đốt rất nhiều.
Vừa trở về phòng, Tiết Huệ Vũ thương xót bôi dầu thơm cho bé con, sau đó hai gia đình còn lại cũng trở về, bốn gia đình bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Tất cả đều là 100 nhân dân tệ, gia đình Kiều Phương Kỳ đã sử dụng tất cả cho con gái họ, trong khi gia đình Phong Cảnh Diệu mua một vài cá tôm trong thị trấn, khi hai bé con mua kẹo hồ lô và bánh kẹo thì nghĩ đến những bé con khác, lập tức tinh tế mua về cho bọn họ ăn.
Bùi Dục Kỳ lần đầu tiên ăn kẹo hồ lô, kẹo ngọt ngấy đối với người lớn lại là món khoái khẩu của trẻ con, đôi mắt em bé lập tức lấp lánh, nhẹ nhàng ngậm lấy kẹo hồ lô vừa đỏ au vừa óng ánh như pha lê, khiến cả cái miệng nhỏ nhắn đều được bao bọc bởi vị ngọt.
Mãi cho đến khi nhóc con liếm hết đường bên ngoài và nhai táo gai bên trong, khác với vị ngọt vừa rồi, một vị chua mà Bùi Dục Kỳ chưa từng nếm thử ập đến, em bé bị chua đến mức nhe nanh múa vuốt, khuôn mặt nhỏ cực khổ chau lại.
Anh có thể làm gì tôi: Dục Kỳ bé con ha ha ha ha chua đến nỗi online nhảy disco o ((▽ ≦ o)
Hoa lúa: Có thể nghĩ đến dùng một trăm tệ của mình mua kẹo cho những bạn nhỏ khác ăn, Phong Cảnh Diệu và Ngu Cẩn Giai giáo dục bé con của họ thật tốt.
Người qua đường ăn dưa: Vốn tưởng rằng Kiều Phương Kỳ cưng chiều con gái mình nhất, là một phụ huynh tốt, nhưng bây giờ so sánh với hai gia đình khác, nuông chiều quá mức không phải chuyện tốt. Con anh ta năm nay đã tám tuổi, là chị cả trong tất cả đám con nít, nhưng không có tinh thần đoàn kết nhường nhịn gì hết……
Vì để thể hiện sự cảm ơn, Bùi Dục Kỳ nhặt một đống lá cây hình dạng khác nhau, ghép thành một chú mèo nhỏ trên giấy cho Phong Diệu Mộ và Phong Tư Giai.
Trên đường trở về Bùi Dục Kỳ đã nhổ một cây hoa lau dài để làm que chơi đùa với mèo, sau đó ba bé con lại bắt đầu chơi đùa với chú mèo nhỏ.
Tùy ý vi lương: Năng lực hành động của bé con Dục Kỳ thật mạnh mẽ ~
Cục cưng Pakka Pakka: Bé con của bọn họ thật đáng yêu! Nhan sắc vừa cao vừa được giáo dục ngoan ngoãn hiểu chuyện, Tiết Huệ Vũ có sinh lần hai không?
Bé con thật đáng yêu: Mỗi lần đều là ba bé con này chơi cùng nhau, hai bé con khác không tương tác sao?
Ăn tối xong về phòng nghỉ ngơi, mọi người xếp hàng tắm rửa. Các bé con đi ngủ sớm, nên Bùi Ôn Du dẫn con trai đi tắm trước, mặc đồ ngủ mèo cho bé, rồi đưa con trai đi đánh răng.
Trong khi Bùi Dục Kỳ đánh răng, dưới ánh trăng mờ ảo, vang lên tiếng côn trùng kêu râm ran, Bùi Ôn Du nhìn thấy Tiết Huệ Vũ đi tới đợi con trai cùng mình thì giữa đầu mày tràn ngập dịu dàng, không kìm được mà hôn lên trán cô một cái.
“Hôm nay, vất vả rồi.”
Tô Nhi: Đừng nói Bùi Ôn Du cũng tưởng chỗ này không có máy quay giống với bé con nha, cười chết mất sến lụa ghê!
Đi qua định nói mình đợi bé con, để anh đi tắm rửa trước đi, nhưng Tiết Huệ Vũ lại bị hôn đến đỏ cả mặt.
Cô nhìn trái ngó phải, thấy máy quay vẫn đang quay bé con đánh răng, mà xung quanh không có ai thì nhẹ nhàng đáp: “Anh cũng vậy.”
Cô khẽ ngừng một chút quan tâm nói: “Hôm nay đốn củi bắt gà rất mệt nhỉ, vừa rồi thấy anh một mực xoa vai, để em xoa bóp cho anh một chút.”
Không đợi Bùi Ôn Du trả lời, Tiết Huệ Vũ đã vòng ra phía sau lưng anh, vươn tay bắt đầu xoa bóp hai vai cho Bùi Ôn Du.
Bàn tay nhẹ nhàng mềm mại xoa bóp vừa phải huyệt vị, hai vai vốn dĩ đang đau nhức cũng dường như bắt đầu thoải mái, Bùi Ôn Du không nhịn được quay người lại hôn lên môi cô.
“Lúc nào cũng phát trực tiếp, ôm hôn cũng không được……”
Để hạn chế tiếp xúc thân thể quá mức trước ống kính, Bùi Ôn Du sắp nhịn đến nội thương. Lúc này, ở một nơi không có ai, anh không chịu nổi nữa, quay người lại, ôm Tiết Huệ Vũ vào lòng mình.
Sợ những người qua đường khác nhìn thấy, Tiết Huệ Vũ vùng vẫy nói nhỏ: “Đừng lộn xộn, xíu nữa con ra rồi đó.”
“Vậy thì trước khi con đi ra, để anh ôm một chút.” Kéo Tiết Huệ Vũ đến một góc, Bùi Ôn Du nhẹ nhàng gác đầu lên trên vai cô, nhỏ giọng hỏi: “Hôm nay, chúng ta ngủ thế nào?”
“Để con ngủ ở giữa?” Tiết Huệ Vũ lo âu trùng trùng nói, “Giường có hơi nhỏ, sợ con ngủ bên ngoài sẽ rớt xuống.”
“Vậy để anh hôn thêm chút nữa……?”
Mặc Bạch: Buổi tối thật mờ không nhìn rõ! Nghi ngờ có phải mình nhìn lầm rồi không! Là vừa ôm vừa hôn hả!
Dung Dữ: Mẹ ơi! Tưởng là xem chương trình tạp kỹ về gia đình, không ngờ bị tương tác của Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ làm cho ngọt xỉu! Đây là chương trình tạp kỹ yêu đương đúng không! Nhanh lấy máy thở cho tôi! Tôi bị ngọt đến chết mất rồi!
Thủy Thải Quỳ Ni: Cầu xin chị và anh rể quay một chương trình yêu đương đi! Nhiều cơm chó thêm một chút!
Khoai tây nhỏ: Dính nhau quá rồi đó nha ~ Tôi nghi ngờ phải chăng bọn họ đang trong thời kỳ yêu thương nồng thắm hu hu hu chúc hạnh phúc mỹ mãn!!! Lâu dài vĩnh cửu!!!
“Bố, mẹ ~ Con xong rồi ~” Bùi Dục Kỳ một mình rửa mặt đánh răng xong nhảy chân sáo đi ra.
Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ không biết rằng mọi hành động của họ đều bị máy quay ở góc quay lại và được ê-kíp chương trình chuyển sang vị trí máy quay đầu tiên, sau khi nghe thấy tiếng bé con đi ra, ngay lập tức đi ra khỏi bóng tối.
Họ chỉnh sửa quần áo đầu tóc như không có chuyện gì xảy ra, mặt mũi cả hai đều đỏ bừng, sau đó, cùng nhau dắt bé con về phòng.
“Bố mẹ, buổi tối trời khá lạnh, mặt của hai người đỏ hết cả lên rồi…… Đợi chút nữa ra ngoài tắm rửa cần mặc thêm quần áo, đừng để bị cảm nha.” Bé con rất ân cần hiểu chuyện, lo lắng nói.
Cả hai nhanh chóng đối mắt nhau rồi ngay lập tức dời đi, Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ chột dạ ngượng ngùng đáp: “Quả thật gió rất lớn……”
Cục đáng yêu thật bền bỉ: Gió hôm nay quả thật rất ồn ào ha ha ha ha ha ha bé con con biết quan sát chút đi! Mặt bố mẹ con đều đỏ thành trái táo luôn rồi!
Sau khi trở về phòng không bao lâu, đến lượt Tiết Huệ Vũ và Bùi Ôn Du lần lượt đi tắm. Khi tất cả đều tắm rửa xong, bé con đã ngái ngủ trên giường. Cả người mặc đồ ngủ mèo, làm ổ trong chăn như con mèo nhỏ xù lông.
Tiết Huệ Vũ tắm rửa sạch sẽ xong mỉm cười ôm bé con đang say sưa ngủ vào trong vòng tay của mình.
Chiếc giường cứng ở nông thôn, những chiếc gối lạ lẫm, hơn nữa có chút lạnh khiến Tiết Huệ Vũ ngủ có hơi không quen, không thể không ôm con cuộn mình lại. Nhưng hôm nay thực sự đã mệt mỏi.
Khi cô đang mơ hồ nửa mê nửa tỉnh, liền cảm thấy Bùi Ôn Du đã tắm xong cũng nằm xuống, ôm hai người bọn họ vào lòng.
Cơ thể ấm áp dán ở sau lưng, là một vòng tay rắn chắc đáng tin cậy. Tiết Huệ Vũ lúc đầu bồn chồn và có chút lạnh, một lúc sau đã chìm sâu vào giấc ngủ.
Thấy Tiết Huệ Vũ đã ngủ say, Bùi Ôn Du càng ôm cô chặt hơn.
Lỗ Ban chân ngắn: Không hổ là trai xinh gái đẹp, nhan sắc dù cho rửa mặt cũng thật đẹp! Chỉ là…… Đã nói là để bé con ngủ chính giữa cơ mà…… p(# ̄▽ ̄#)o
Càng thêm ~ Tung hoa: Đừng ngắt livestream nha! Đừng xa cách như thế —— Nội dung phía sau tôi trả tiền để xem! Lăn giường cho tôi ~o(*▽*)q
Thanh Mộc Thanh Mộc: Là một fan của Tiết Huệ Vũ, đây là lần đầu tiên tôi thấy chị gái mềm mại như vậy! Chị gái luôn cho tôi cảm giác là một người phụ nữ mạnh mẽ độc lập, nhưng bây giờ tôi có thể cảm thấy chị đang dựa dẫm vào anh rể ~ Cũng như một mặt khi làm mẹ của chị ấy…… Ánh mắt nhìn bé con có một loại tình yêu của người mẹ! Gia đình ba người trải qua bao nhiêu khó khăn vất vả nay đã hạnh phúc trở lại, nhất định phải tốt như thế mãi cho tôi! PS: Tôi cũng rất muốn ôm chị gái ~ Chắc thơm và mềm lắm!
Mười giờ tối, livestream của《Bố mẹ ơi mình đi đâu thế》đã đóng lại.
Tổng lượng người xem của buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm đó đạt 28,6 triệu, sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, vẫn còn một số khán giả nán lại không chịu rời đi, thậm chí trong quá trình phát sóng trực tiếp, hotsearch và thảo luận lần lượt xuất hiện, chiếm lĩnh bảng giải trí của toàn bộ Weibo.
Lấy ví dụ về các chương trình truyền hình thực tế trước kia, nhiều chương trình đạt rating và danh tiếng tốt hầu hết đều có lịch sử từ ba mùa trở lên. Tuy nhiên, kịch bản của chương trình tạp kỹ khiến các chương trình tạp kỹ kiểu cũ này xuống dốc từ mùa này sang mùa khác, đã lâu lắm rồi mới xuất hiện một chương trình tạp kỹ hot như hiện tượng thế này ở trong nước.
Không khỏi có người phân tích, các chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp có trở thành một xu hướng mới trong tương lai hay không.
Và chính đạo diễn Đường cũng không ngờ rằng, buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên của mùa đầu tiên lại thành công như vậy! Đêm hôm đó, tổ chương trình hưng phấn đến không ngủ được bởi vừa phát sóng đã khởi đầu thuận lợi.
Ngày hôm sau, khi mặt trời vừa mọc, tuy phát sóng trực tiếp còn chưa bắt đầu nhưng trong khu vực bình luận đã tràn ngập “Chào buổi sáng.”
Mộc Chanh: Vì để xem livestream, lần đầu tiên tôi dậy lúc sáu giờ, buồn ngủ chết tôi rồi! Σ(っ°Д°;)っ
Đại vương 35571287: Tôi cũng vậy! Đặt báo thức nằm vùng buổi livestream! Thật mong đợi tình hình lúc thức dậy vào buổi sáng quá đi ~
Meo meo thích đọc sách: Ôm tâm thái ăn cơm chó đến đây, mong đợi buổi sáng thức dậy sẽ có hình ảnh hạn chế độ tuổi [mong đợi] [mong đợi] [mong đợi].
Cam: Tôi cũng vậy, tương tác hôm qua của Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ ngọt chết tôi rồi ~ Muốn biết buổi sáng bọn họ còn ôm nhau ngủ không?
Trong sự mong đợi của mọi người, buổi phát sóng trực tiếp《Bố mẹ ơi mình đi đâu thế》đúng bảy giờ sáng tiến hành.
Lông vũ nhỏ của Tiết Huệ Vũ: Tiết Huệ Vũ và Bùi Ôn Du vẫn còn ở máy quay số một, mọi người nhanh qua đây ~~~ o(*▽*)q
Mọi người ào vào máy số một như ong vỡ tổ, liền thấy trên chiếc giường lớn giữa ống kính, Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ đang ôm nhau ngủ.
Mái tóc dài như mực xõa tung trên giường, đầu Tiết Huệ Vũ gối trên cánh tay của Bùi Ôn Du, cả người cô nằm gọn trong vòng tay anh. Mà bàn tay to của Bùi Ôn Du vòng qua eo cô, tay còn lại ôm lấy bé con.
Tiểu Vương ngủ sớm: Tối hôm qua rõ ràng là mẹ ôm bé con, còn bố ôm mẹ! Khi thức dậy vào buổi sáng lại là bố ở giữa!
Trước sự bàn tán xôn xao của mọi người, đồng hồ sinh học thức dậy vào lúc bảy giờ hàng ngày khiến Bùi Ôn Du chỉ sau vài phút khi chương trình phát sóng đã tỉnh giấc.
Trước khi mọi người thảo luận ra cách họ ngủ thế nào để bé con ngủ từ ngoài cùng bên trái sang ngoài cùng bên phải, Bùi Ôn Du nhận thấy rằng vợ và con trai mình vẫn đang ngủ, lại lặng lẽ nhắm mắt lại.
Mười lăm phút sau, Bùi Ôn Du cảm thấy buộc phải thức dậy, liền rón ra rón rén định rút tay ra khỏi đầu vợ mình, nhưng ngay sau khi vừa rút tay lại, Tiết Huệ Vũ trong lúc mơ hồ nhận ra chuyển động của anh, liền cọ theo hướng tay anh.
“Đừng nhúc nhích……” Vươn tay câu lấy cổ anh kéo vào lòng mình, Tiết Huệ Vũ nói mê, “Ngủ thêm chút nữa……”
Bị Tiết Huệ Vũ kéo đầu anh vào ngực cô, tai Bùi Ôn Du đỏ bừng. Anh lặng lẽ liếc nhìn ống kính livestream, ngay sau đó lúng túng kéo chăn bông lên.
Kẹo nhỏ: Đều đã là vợ chồng già rồi có gì mà ngại ngùng? rwkk!!!
Đam mê trà sữa trân châu: Lừa chó vào giết hu hu hu hu tôi bị ngọt chết mất quq
Sau khi trốn vào chăn, bởi vì lúc ngủ không mang micro không dây, Bùi Ôn Du nhỏ giọng nói bên tai Tiết Huệ Vũ: “Huệ Vũ…… Huệ Vũ…… Livestream đã mở rồi……”
“Live, livestream gì……” Tiết Huệ Vũ ngủ đến mơ hồ, lúc kịp nhận ra mình đang quay chương trình tạp kỹ, đột nhiên mở trừng hai mắt.
A a a a a vừa rồi cô đã làm gì…… Cô ở trong chăn ngượng ngùng bịt kín mặt, hai chân không nhịn được mà ảo não đạp hai cái.
Nhân viên kinh doanh rung động:!!! Mọi người mau nhìn xem! Trong chăn động nhè nhẹ! Chẳng lẽ Tiết Huệ Vũ và Bùi Ôn Du đang…… ~o(*▽*)q
“Nếu không em và Dục Kỳ ngủ thêm chút nữa đi, anh đi rửa mặt đánh răng trước.”
Tiết Huệ Vũ ngượng ngùng gật đầu, quyết định ở dưới chăn giả vờ ngủ một lúc, tuyệt đối không được để khán giả biết sự thật rằng cô đã thức dậy…… Thật quá mất mặt rồi……
Sau khi Bùi Ôn Du nhẹ nhàng đứng dậy rời đi, Tiết Huệ Vũ lúc này vẫn còn ở trong chăn hít một hơi thật sâu tự an ủi bản thân: Mới hơn bảy giờ chắc chắn rất ít khán giả xem, mà ê-kíp chương trình chắc chắn cũng sẽ cắt đoạn này đi trong phiên bản phát sóng chính thức.
Mười phút sau khi Bùi Ôn Du rời đi, Tiết Huệ Vũ mới vươn eo, thò đầu ra khỏi chăn, rồi dụi mắt vờ như vừa mới ngủ dậy.
Cô nhẹ nhàng vỗ bé con, Bùi Dục Kỳ đang vùi đầu nhỏ vào gối ưỡn ẹo lăn lộn trên giường hai lần, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn thức dậy.
Bé con thật đáng yêu: Ôi trời, trong khi những bé con khác đang cố gắng hết sức để nằm ì trên giường thì bé cưng Bùi Dục Kỳ chỉ cần mẹ vỗ một phát là đã thức dậy, như vậy cũng quá tự giác luôn đó. [Ngạc nhiên] Đứa trẻ ngoan như thế thực sự tồn tại sao?!
Bé con tóc xù mơ mơ màng màng cầm lấy bộ quần áo mẹ đưa qua, dụi mắt rồi bắt đầu từ từ thay quần áo.
Trong góc phòng, dùng rèm để che một gian thay quần áo không có máy quay, chỉ thấy năm phút sau, bé con nhanh chóng thay xong quần áo. Từ một chú mèo con lông xù trở thành một chú mèo con thời trang.
Cục cưng ba tuổi trở lên có thể tự mặc quần áo, nhưng khán giả hơi ngạc nhiên vì bé mặc quần áo nhanh đến thế.
Một cục bông: Hôm nay thay quần áo mới rồi! Bé con đột nhiên biến thành cool guy ~ Là quần áo bố mới thiết kế sao!
Cổ nhân: Nhóc con Dục Kỳ thật sự quá đáng yêu ~~~ Tóc vểnh lên thật muốn sờ một cái a a a a a a ~
Lúc chiếc bình luận này chạy qua, Tiết Huệ Vũ trong ống kính đang cầm lược gỗ chải tóc cho bé con.
Bé con nghiêng chiếc đầu nhỏ, ngoan ngoãn ngồi trước người mẹ.
Tiết Huệ Vũ nhanh chóng vuốt lại mái tóc rối bù của bé, sau đó dắt bé con đi đến chỗ của bố để tắm rửa.
Vào lúc Tiết Huệ Vũ thay quần áo, tắm rửa và trang điểm xong, Bùi Ôn Du dậy sớm nhất đã làm xong bữa sáng.
Tiết Huệ Vũ cảm thấy tốc độ của mình đã đủ chậm, nhưng không ngờ ba gia đình kia còn lề mề hơn. Vì vậy, trong nhất thời, trên bàn ăn chỉ có gia đình bọn họ.
Bùi Dục Kỳ không phải là bé con cần sự chăm sóc của bố mẹ khi ăn, vì vậy em bé ngoan ngoãn nhai những quả trứng luộc mà bố mình đã bóc vỏ, uống sữa đã được đun ấm.
Quả trứng này được Bùi Ôn Du nhặt trong ổ gà khi anh bắt gà vào ngày hôm qua, gà ta do người nông dân nuôi thả đương nhiên rất tươi ngon, sau khi lột vỏ óng ánh trong veo.
Trước khi Tiết Huệ Vũ đến, Bùi Ôn Du đã múc đầy cháo.
Lúc này cháo nóng đã nguội bớt một chút, anh đặt hai bát cháo một lớn một nhỏ trước mặt vợ và con trai, đồng thời lấy một túi cải bẹ và hai quả trứng vịt muối.
“Bùi Ôn Du trông không giống một tổng tài bá đạo chút nào, hơn nữa còn vô cùng dịu dàng và chu đáo. Trong khi ăn, chú ý liền thấy anh ấy biết sở thích của Tiết Huệ Vũ rõ như lòng bàn tay, sẽ chọc cho cô ấy cười, điều quan trọng nhất là —— Làm ơn mời Bùi Ôn Du đeo kính viền vàng vĩnh viễn! Quả thật là hình ảnh người chồng trong mộng của tôi…… Nhưng tôi không phải là Tiết Huệ Vũ, tôi không xứng hu hu!”
“Tôi vẫn luôn nghĩ không ra, người thế nào mới xứng với Tiết Huệ Vũ, hiểu rồi, phải giống như Bùi tổng vậy!”
“Cuối cùng tôi đã biết lý do vì sao bé con Dục Kỳ lại ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy rồi, bởi vì bố mẹ thực sự rất tốt ~ Mặc dù họ không nói gì, nhưng đã bộc lộ ra được cảm giác ngọt ngào và hạnh phúc khi tương tác.”
Khi gia đình Tiết Huệ Vũ sắp ăn sáng xong, ba gia đình còn lại mới lần lượt vào bếp.
Sau khi chung sống cả ngày, mọi người không còn xa lạ như hôm qua nữa, họ trao đổi kinh nghiệm nuôi dạy con cái với nhau, mấy bé con cũng cùng nhau chơi đùa, không còn cảnh lạnh nhạt như ngày hôm qua.
Tuy nhiên lúc làm nhiệm vụ buổi trưa lại xảy ra một đoạn nhạc đệm nhỏ.
Vì hai lần liên tiếp giành vị trí thứ nhất từ dưới lên, cộng với việc chăm sóc con đã kiệt sức, Từ Thụy Anh và Thái Viên đã không kiềm chế được tức giận mà cãi nhau.
Trong mắt Từ Thụy Anh, chính vì vợ lề mà lề mà mới khiến nhiệm vụ thất bại, khiến anh ta mất mặt hai ngày liên tiếp, nhưng trong mắt khán giả, một mình Thái Viên bận rộn mọi việc, còn Từ Thụy Anh chỉ nói vài câu đã bắt đầu to tiếng, hoàn toàn không nhìn ra một chút tôn trọng nào với vợ.
Dù đã xin lỗi và nhanh chóng làm hòa sau khi tranh cãi, nhưng khán giả không muốn chứng kiến những thứ này một chút nào.
“Không hiểu sao lại cãi nhau, thực sự không phải là kịch bản ư? Xem đoạn này thực sự rất bực mình, tôi đến để xem chương trình tạp kỹ về gia đình, không phải để xem cãi nhau, không biết tại sao tổ chương trình lại mời họ…… Tuổi tác cũng lớn hơn ba gia đình còn lại, cảm thấy có khoảng cách thế hệ với các nhóm khác.”
“Là tội của tôi tự nhiên quay lại nhìn xem tổ này đang làm gì. Thà xem bé con Dục Kỳ ra ngoài đào rau dại còn hơn.”
“Vậy nên đừng làm bà nội trợ, cãi nhau cũng không có tự tin…… Mệt chết đi sống lại còn bị mắng chậm chạp, thật sự đáng giận.”
“Cảm thấy Từ Thụy Anh vẫn còn những suy nghĩ phong kiến từ trong xương tủy, hy vọng khi anh ta xem lại đoạn này có thể suy ngẫm lại vì sao trên mạng chỉ chỉ trích anh ta mà không chỉ trích vợ anh ta.”
Nhân viên của tổ chương trình cũng cau mày. Nhằm thu hút sự chú ý của khán giả để có độ nhận diện, nhiều chương trình tạp kỹ sẽ buộc phải gia tăng xung đột, thậm chí là drama đảo ngược, trước đây có những chương trình tạp kỹ cũng về gia đình vì cãi nhau rối ren mà càng ngày càng flop.
Vì vậy, rút kinh nghiệm từ các chương trình khác, chủ đề chính của họ là sự tương tác giữa bố mẹ và bé con dễ thương làm cho khán giả cảm thấy thư giãn và chữa lành, đưa ra một số quan điểm tích cực về hôn nhân, chọn người cũng chọn trong nghìn lựa vạn tuyển, không ngờ mới mùa một đã cãi vã nhau rồi.
Sau khi chửi bới trên kênh này, mọi người nhanh chóng chuyển đến vị trí máy quay đầu tiên của gia đình Tiết Huệ Vũ.
Gia đình Tiết Huệ Vũ đang đi núi chơi với gia đình Phong Cảnh Diệu, mang theo dụng cụ và túi nhựa để đào cỏ dại.
Tháng 3 là thời điểm thích hợp nhất để ăn rau rừng, rau rừng trên núi vừa non vừa tươi, nhìn thoáng qua toàn là rau dại mà không ai nhận biết được.
Dễ nhận ra nhất là cây tề thái và cỏ linh lăng, vì vậy sau khi dạy mấy bé con nhận biết các loại rau dại, mọi người cùng ra tay —— Mấy bé con chịu trách nhiệm tìm rau rừng, người lớn chịu trách nhiệm đào.
Trong quá trình đi tìm rau rừng, Bùi Dục Kỳ nhìn thấy xung quanh có một đống tre trưởng thành, có những cây măng non vừa nhú khỏi mặt đất, trên mặt đất đã mọc lên những cái đầu nhọn hoắt.
Cứ như trong phút chốc phát hiện ra kho báu, mắt bé sáng lên, kích động gọi mấy bố mẹ đến.
Tiết Huệ Vũ đào đất xung quanh, cẩn thận dùng xẻng để đào rễ của cây măng…… Hoàn toàn không thể đào được, cuối cùng với sự giúp đỡ của Bùi Ôn Du đã đào được hai cái.
Một cái to bằng nắm tay, một cái dài bằng cánh tay nhỏ của bé con.
Sau khi đào thành công hai cây măng tươi, Tiết Huệ Vũ lấp đất lại ngăn Bùi Dục Kỳ vẫn đang tìm kiếm những cây măng hơi nhú lên.
“Dục Kỳ đừng tìm nữa, tối nay chúng ta có hai cây măng là được rồi.”
Bùi Dục Kỳ cực kỳ mất mát, bé cảm thấy đào măng rất vui, chiếc đầu nhỏ đang rũ xuống lập tức được Tiết Huệ Vũ sờ nhẹ.
“Không được đào quá nhiều măng xuân, mai sau chúng sẽ thành những cây tre cao dài, chúng ta phải bảo vệ tài nguyên rừng tre và môi trường sinh thái để phát triển thành nguyên liệu. Nếu con thích đào măng, mùa đông mẹ sẽ mang con đi đào. Măng mùa đông vùi ở trong bùn không thể tiến hành quang hợp, nếu không đào chúng sẽ thối rữa dưới đất.”
Bùi Dục Kỳ nghe xong mơ màng, đều là măng, hóa ra măng xuân và măng đông khác nhau.
Nhà phổ cập khoa học: Tiết Huệ Vũ phổ cập khoa học thật giỏi! Vốn lo lắng vì tưởng họ sẽ đào một đống măng xuân cơ…… Măng xuân thực sự không được đào bừa bãi, phải để lại những cây măng tốt làm cây giống thì mới có thể phát triển thành tre, đảm bảo sản lượng của tre trong năm tới.
HNSD: Phát hiện bé con Dục Kỳ tương đối hướng nội trước người khác, vốn cho rằng bé là một người hướng nội, nhưng ở bên cạnh bố mẹ chính là một nhóc con lải nhải ha ha ha hôm nay đếm được 56 lần gọi mẹ và 43 lần gọi bố!
Khoảng thời gian vui vẻ luôn rất ngắn, sau bữa ăn tối thì chuyến du lịch kỳ này chính thức kết thúc.
Khi bố mẹ đang thu dọn hành lý, Phong Diệu Mộ kéo Bùi Dục Kỳ chạy lạch bạch trở lại: “Bố mẹ, Dục Kỳ muốn xin chữ ký của hai người.”
Không ngờ mình chỉ khẽ hỏi bọn họ khi nào rảnh rỗi, Phong Diệu Mộ lập tức thản nhiên nói ra. Bùi Dục Kỳ xấu hổ thò chiếc đầu nhỏ xù xù ra khỏi lưng Phong Diệu Mộ: “Chú dì, cháu xin lỗi vì đã làm phiền……”
Bùi Dục Kỳ cung kính gập người, cẩn thận đưa tấm thiệp ký tên trong tay: “Cháu có một người bạn rất thích cô chú…… Khi nào cô chú rảnh rỗi, có thể giúp cháu ký tên cho cậu ấy được không ạ……”
Vốn là, Bùi Dục Kỳ muốn để bố mẹ giúp mình xin chữ ký.
Tuy rằng giữa những đứa trẻ đã thân thiết với nhau, nhưng đối mặt với phụ huynh xa lạ, Bùi Dục Kỳ vẫn sợ sệt, không thể lấy dũng khí chủ động mở miệng.
Nhưng bố mẹ đang bận, Bùi Dục Kỳ sợ mình sẽ bỏ lỡ cơ hội, cho nên tìm đến Phong Diệu Mộ đang cho mèo ăn.
Cậu nhóc cười nói bố mẹ mình cũng đâu có ăn thịt người, rồi lập tức kéo bé qua đây…… Bùi Dục Kỳ bị dọa đến kinh hãi.
May mà cô chú đều là người cực kỳ dịu dàng! Yêu cầu của bé đường đột như thế mà vẫn lập tức cười hỏi tên người bạn của bé rồi ký tên cho bé ngay tại chỗ.
Một viên hạt dẻ: Ô hô! Bé con Bùi Dục Kỳ mới năm tuổi, bạn nhỏ của nhóc con há chẳng phải cũng năm tuổi thôi sao, thế mà đã biết theo đuổi thần tượng rồi!
Thủy Thải Quỳ Ni: Thôi Thiến Thiến…… Cái tên này nghe có vẻ là bé gái nhỉ? Lẽ nào Dục Kỳ…… Đã có bạn gái rồi sao?
Trà Bạch: Bùi Dục Kỳ mới năm tuổi thôi, đã nói là bạn tốt, đừng nói lung tung tình bạn giữa những đứa bé!
Cẩn Giai là tuyệt nhất: Chữ ký của Phong Cảnh Diệu và Ngu Cẩn Giai là ngàn vàng khó có được đó! Tôi cũng muốn hu hu hu hu hâm mộ!
Lúc này Thôi Thiến Thiến vừa vặn tan học trở về.
Tối qua xem phát sóng trực tiếp quá muộn, sáng nay suýt nữa không dậy được bị mẹ phê bình nặng nề một trận, vậy nên hôm nay sau khi làm nũng với mẹ một hồi mới được cho phép xem livestream 1 tiếng, không ngờ vừa mở ra đã thấy Phong Cảnh Diệu và Ngu Cẩn Giai đang ký tên.
Mặc dù Thôi Thiến Thiến đã sắp sáu tuổi, nhưng cô bé không biết được mấy chữ, cô bé không thể hiểu được những bình luận chạy trên kia.
Nhưng cô bé nhận ra trên thiệp ký tên là ba chữ “Thôi Thiến Thiến” của mình!
Thôi Thiến Thiến cảm động đến nước mắt lưng tròng, lập tức kéo mẹ già qua để lại lời nhắn giúp mình —— Bùi Dục Kỳ! Cảm ơn cậu! Cậu không hổ là người bạn tốt nhất của tớ!!!!!
Tuy rằng kích động gõ ra một chuỗi dấu chấm than, nhưng rất nhanh đã bị nhấn chìm trong đống bình luận dày đặc.
Lúc này, bé con đút gà vịt cho mèo ăn xong còn quyến luyến không nỡ rời đi, nhìn cảnh bốn gia đình lên xe buýt rời khỏi quê, lúc bày tỏ suy nghĩ của mình về chuyến đi đầu tiên trên xe, thì trong livestream đã khóc thành một đại dương.
“Vô cùng cảm ơn ê-kíp chương trình đã mời chúng tôi, tôi chưa bao giờ đưa con mình đến trải nghiệm niềm vui ở nông thôn, vì vậy tôi rất vui vì chủ đề của kỳ đầu tiên là vui chơi ở nông thôn, đồng thời đã thu hoạch được rất nhiều hình ảnh vui vẻ chỉ trong hai ngày. Những kỷ niệm này sẽ được trân trọng suốt đời. Cũng rất mong đợi chủ đề của kỳ tiếp theo.”
Sau khi người lớn nói xong, đến lượt bé con nói. Mấy bé con tương đối ngượng ngùng, về cơ bản chỉ nói một hoặc hai câu.
Khi đến lượt Bùi Dục Kỳ, đôi mắt to của bé lấp lánh nói: “Rất vui vẻ ~”
Cá muối vui vẻ: Bé con Dục Kỳ thật dễ thương quá a a a a a a o(*▽*)q, chỉ xem máy quay của Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ, đợi xem bản cắt!
Say đừng thương hại người khác: Địa điểm của kỳ thứ hai là ở đâu ~ Gần đây bị mê mẩn các chương trình tạp kỹ sinh tồn, muốn xem sinh tồn trên đảo hoang ~
Thợ rèn: Ra đảo đi! Biển xanh trời xanh, hẹn hò trên bãi biển!!! Có rất nhiều trò chơi thú vị! Muốn nhìn tuấn nam mỹ nữ mặc đồ bơi! Bé con vẫn còn nhỏ không thể chơi những trò đó, không phải mình có thể xem như một chương trình hẹn hò rồi sao ha ha ha ha.
Thời gian như khắc: Mấy bé con có thể cùng nhau xây lâu đài cát! Có thể ăn thật nhiều hải sản ngon! Tổ chương trình cân nhắc đến đảo đi ~(?≧?≦)?
Trên đường về nhà Tiết Huệ Vũ nhận lại điện thoại, nhìn vào phần bình luận mới chợt nhận ra, khung cảnh bọn họ hôn và ôm nhau vào ban đêm đều được quay lại…… Thậm chí khi cô thức dậy vào buổi sáng ảo não đá chăn bông, cũng bị mọi người ám muội xuyên tạc……
Thấy fans toàn lấy gif để chọc cười cô trong phần bình luận, Tiết Huệ Vũ hận không thể đào cái hố để chui xuống…… Lập tức gọi một cuộc điện thoại, cầu xin đạo diễn khi phát sóng bản chính thức cắt hết toàn bộ những cảnh này đi.
Lúc về đến nhà đã là mười giờ tối, Bùi Dục Kỳ đã ngủ say. Ngày hôm sau lại bận chụp poster của chương trình, chờ đến lúc đi học trở lại đã là năm ngày sau.
Bùi Dục Kỳ xách cặp đến trường như thường lệ, nhưng phát hiện khi mình vừa bước ra khỏi xe, đã có một đám người lớn lạ mặt vây quanh. Một số nhẹ nhàng sờ vào đầu bé, một số khác lại tặng sữa và kẹo cho bé, một số thì véo má bé……
Bùi Dục Kỳ hầu như hễ nhìn qua là nhớ, bé chưa bao giờ nhìn thấy những người lớn này ở đại hội thể thao trước đây, hơn nữa tuổi tác còn nhỏ hơn cả bố mẹ mình…… Là các anh chị lớn trong bộ đồng phục học sinh.
Bố mẹ nói không thể lấy đồ của người lạ, nhưng các cô chú anh chị nhiệt tình quá, Bùi Dục Kỳ mờ mịt nhận lấy một đống lớn, bị chặn kín không có kẽ hở, mãi cho đến khi bảo vệ của trường được điều động đến mới được giải cứu hoàn toàn.
“Tin hành lang quả thật không sai, bé con của chị thật sự học ngôi trường này! Thật là đáng yêu!”
“Bé con uống nhiều sữa để cao hơn nha, phải cao giống bố mẹ đó ~”
Bùi Dục Kỳ không biết rằng mình đã có rất nhiều fan mama, cuối cùng đã đến lớp của mình, rốt cuộc cũng gặp được Thôi Thiến Thiến.
Sinh nhật của Thôi Thiến Thiến là trong tuần này. Vào ngày bé gặp những kẻ buôn người, Bùi Dục Kỳ đã mua rất nhiều dây buộc tóc thỏ và kẹp tóc dâu tây.
Bé vẫn luôn giữ bí mật với Thôi Thiến Thiến, và với sự giúp đỡ của mẹ vào đêm qua, bé đã đặt sợi dây cột tóc và thiệp chúc mừng có chữ ký vào hộp quà, gói nó thật đẹp bằng giấy gói màu hồng, bé còn vẽ trên giấy màu, chuẩn bị lúc đi học sẽ tặng nó cho Thôi Thiến Thiến như một món quà.
Nghĩ đến biểu hiện tròn mắt ngạc nhiên khi nhận được món quà của Thôi Thiến Thiến, Bùi Dục Kỳ đắc ý đến mức cái đuôi nhỏ vểnh lên.
Tuy nhiên, trước khi Bùi Dục Kỳ lấy quà sinh nhật ra chuẩn bị gây bất ngờ cho Thôi Thiến Thiến, đã thấy Thôi Thiến Thiến vừa nhìn thấy mình liền phấn khích vồ tới, ôm lấy cả người bé, nhiệt tình xoay vòng vòng.
“Bùi Dục Kỳ! Bùi Dục Kỳ! Cậu đúng là người tốt!!!! Cảm ơn cảm ơn cảm ơn cậu!!!”
Bùi Dục Kỳ được ôm lên nhưng chân hoàn toàn không rời khỏi mặt đất:??? Kế hoạch tác chiến của bé bị tiết lộ khi nào thế……
“Mẹ đã nói với cậu rồi sao?” Bùi Dục Kỳ có hơi ngượng ngùng gãi đầu, đưa hộp quà giấu trong cặp đi học qua, “Hy vọng cậu có thể thích…… Sinh……”
“Thích thích, đương nhiên là thích! Tớ đã xem trực tiếp rồi!” Thôi Thiến Thiến vốn tưởng rằng trong hộp quà chỉ có chữ ký, không nỡ mở gói quà ra, “Cậu thật sự tốt quá đi! Tớ thấy trước khi đi cậu do dự, còn tưởng rằng cậu sẽ không xin chữ ký cho tớ…… Không ngờ lại còn đóng gói giúp tớ, Bùi Dục Kỳ sao cậu lại tốt như thế! Cậu có mong muốn gì có thể nói cho tớ biết, tớ sẽ giúp cậu thỏa mãn nó!”
Cô bé trước mặt ánh mắt sáng ngời, hai tay chắp lại hưng phấn nói: “Tớ thật sự hâm mộ quá, Phong Diệu Mộ và Phong Tư Giai đều thật đáng yêu, tớ cũng muốn làm bạn với họ……”
Nghe Thôi Thiến Thiến liên tục hỏi về chương trình, Bùi Dục Kỳ nhận ra rằng Thôi Thiến Thiến hiểu lầm, có chút phiền muộn: “Thiến Thiến, cậu không có điều gì khác muốn nói với tớ sao?”
“Có chứ! Tuần sau các cậu đi chơi ở đâu ~ Có thể giúp tớ mang quà đến cho họ không! Tớ hạnh phúc quá! Bùi Dục Kỳ thực sự là một thiên thần!!! Không hổ là bạn thân nhất của tớ! Sau này tớ sẽ không bao giờ nói xấu sau lưng cậu nữa! Cậu đẹp trai anh tuấn thông minh! Là đứa trẻ thông minh nhất giàu có nhất trong tiểu khu của chúng ta!”
Bùi Dục Kỳ lại được ôm nhiệt tình:??? Cậu còn nói xấu sau lưng tớ???