Chương 8: Dân cư tăng mạnh

Võng Du Thiên Hạ

Trò chuyện một lúc với đám người, Hoàng Thiên đi dạo quanh thị trường một chút. Sơ cấp thị trường công năng mở ra không phải toàn bộ vật phẩm đều có sẵn, mà là tùy thuộc vào hệ thống bán thành thị bán ra. Đa số đều là các vật phẩm cấp thấp như, Đá, quặng sắt... Lương thực cũng không bán ra rất nhiều, mỗi đơn hàng nhiều nhất chỉ 200 - 300 đơn vị. Bởi vì hiện giờ chưa có thật nhiều lãnh địa người chơi, nên cũng không xuất hiện tình trạng khan hiếm hàng hoá. Hoàng Thiên xem qua một lần, vật phẩm hữu ích toàn bộ mua sạch, ngoài ra hắn còn may mắn mua được sơ cấp bản vẽ xưởng đóng tàu, sơ cấp bến tàu. Giá cả 10 đồng vàng một bản. Mặc dù giá khá cao nhưng hắn cũng không quan tâm, vừa thấy mua luôn. Hoàng Thiên đồng vàng số lượng phá vạn, chín trâu mất một sợi lông, hắn không để ý. Hơn nữa sơ cấp bản vẽ xưởng đóng tàu cùng bến tàu thật sự vô cùng quan trọng đối với hắn.

Sơ cấp xưởng đóng tàu:

Có thể chế tạo được:

  • Thuyền đánh cá loại nhỏ

  • Thuyền chiến loại nhỏ ( 5 người)

Xây dựng cần vật liệu:

  • Gỗ 200 đơn vị.

  • Đá 200 đơn vị.

  • Quặng Sắt 100 đơn vị.

  • Sơ cấp chế tạo thuyền sư.

Sơ cấp bến tàu

Xây dựng yêu cầu:

  • Gỗ 100 đơn vị.

  • Đá 50 đơn vị.

  • Quặng Sắt 10 đơn vị.

Nhiều nhất nhưng neo đậu được 20 con thuyền.

Đối với Hạo Thiên sông Hoàng Thiên còn chưa biết cách nào khai thác tài nguyên, Hiện giờ có xưởng đóng tàu xây dựng bản vẽ, chỉ cần có thuyền, bên trong sông cá tôm còn có thể không bắt được sao? Hắn có thể khẳng định, Hạo Thiên sông bên trong ngư nghiệp tài nguyên khẳng định cực kỳ phong phú. Hơn nữa, Hạo Thiên thôn sau này mạnh nhất vũ lực chắc chắn sẽ là Thủy quân. Mà thủy quân tàu chiến chính là từ xưởng đóng tàu mà làm ra.

Nghĩ tới Thủy quân khống chế toàn bộ biển rộng, Hoàng Thiên vô cùng hưng phấn. YY một lúc, hắn nhanh chóng đi tìm Triệu Thần cùng Lý Hồng ( Cao cấp tạo thuyền sư phụ) sau đó làm cho hai người tìm kiếm một vị trí thuận lợi để xây dựng xưởng đóng tàu. Hắn cũng căn dặn hai người tìm vị trí quanh hồ nước lớn, yêu cầu chỉ có một, đó là vùng nước phải thật sâu, đủ để tàu thuyền lớn có thể tự do ra vào được.

Loanh quanh trong chốc lát, thời gian đã đến buổi chiều. Hoàng Thiên hạ lệnh Triệu Võ cùng mười tên tân binh cùng nhau rời khỏi thôn. Mục tiêu là tìm kiếm mỏ quặng sắt cùng cho tân binh luyện tập thực chiến. Hoàng Trung, Hoàng Tự cùng Hoàng Vũ Điêp muốn đi theo nhưng bị hắn từ chối với lý do thôn trang cần người bảo vệ. Mang theo thần cấp võ tướng còn luyện tập cái rắm.

Một giờ sau, Hoàng Thiên đám người rốt cuộc thấy được một mỏ quặng sắt, nhưng mỏ quặng sắt bốn phía có rất nhiều sói hoang.

- Chủ công, sói hoang số lượng quá lớn.

Triệu Võ vẻ mặt giật mình nhìn trước mặt sói hoang, ít nói cũng có hơn một trăm con.

- Ân, nhưng vẫn phải sát tới, quặng sắt đối chúng ta quá quan trọng, chúng ta không thể bỏ qua.

Hạo Thiên thôn quân đội muốn lớn mạnh, nhất định phải có đầy đủ vũ khí, áo giáp.... Mà những thứ này cũng không thể toàn bộ mua ở thị trường. Trên thị trường vũ khí bán giá rất đắt, hơn nữa phẩm chất, thuộc tính cũng không cao. Tương lai Hạo Thiên thôn lớn mạnh, lực lượng phòng vệ không có đủ trang bị đó chính là một bi kịch.

- Sói hoang số lượng lớn cũng không sao. Chúng ta có thể dụ dỗ tiêu diệt từng đám một.

Hoàng Thiên suy nghĩ trong chốc lát, nói.

Triệu Võ thấy Hoàng Thiên ý chí đã quyết, cũng không phản đối nữa. Nâng lên cung tên hướng về phía xa một con Sói hoang bắn đi.

Ngao....

Một con sói hoang trúng tên, nó hét thảm một tiếng, hai mắt hiện lên tơ máu, nhanh chóng hướng về phía Triệu Võ lao tới, hơn nữa nó bên người 4 con sói hoang khác nghe được nó kêu gọi, cũng hướng về phía Triệu Võ đánh tới ( quái vật cấp thấp thường không chủ động tấn công, nhưng có người tấn công, chúng sẽ tập trung toàn bộ cừu hận vào người gây sát thương cao nhất)

- Sát

Hoàng Thiên lúc này đã lấy ra Long Thương, hét lớn một tiếng liền hướng về phía sói hoang tiến lên.

Xì xì

Long Thương cắm vào một con sói hoang thân thể, nó kêu lên vài tiếng liền hóa thành một ít kinh nghiệm, chết. Hoàng Thiên lúc này cũng đã là sơ cấp Võ tướng, có thể nhẹ nhõm giải quyết Sói hoang. Nhưng nếu chúng số lượng quá nhiều thì lại là chuyện khác. Có câu kiến nhiều cắn chết voi, tuy ngươi mạnh nhưng nếu địch nhân quá nhiều, lấy thịt đè người phương pháp ngươi có thể bị đè chết.

Sau khi giết con Sói hoang đầu tiên, Hoàng Thiên cũng biết đến Sói hoang cấp bậc, đại khái là ở ba cấp.

Kế tiếp mọi việc liền đơn giản, Triệu Võ dẫn Sói hoang lại đây, Hoàng Thiên cùng mười người binh lính trực tiếp xông lên đánh chết, vài giờ sau, toàn bộ Sói hoang bị đánh chết, cống hiến cho hắn một chút kinh nghiệm. Giết hơn 500 con quái nhưng lại không có bất kỳ đồ vật gì rơi ra, Hoàng Thiên không khỏi than vãn tỷ lệ đánh quái lấy đồ của Thiên Hạ.

Mặc dù than thở nhưng thu hoạch của hắn cũng không tồi, một mỏ sắt cỡ trung cùng các binh lính đều tới 10 cấp.

Đánh giấu vị trí xong xuôi, trời cũng tối xuống, bọn họ liền trở lại thôn. Phân phó một chút Triệu Võ ngày mai mang binh đi luyện cấp, lại gọi Triệu Thần nói một chút vị trí mỏ quặng sắt, Hoàng Thiên liền vào Thôn trưởng phòng nghị sự nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau Hoàng Thiên bị thanh âm ồn ào đánh thức. Đơn giản vệ sinh một chút hắn liền rời khỏi Thôn trưởng nghị sự phòng.

Vừa ra khỏi cửa hắn đã thấy lại có một đám lưu dân mới đến, nhân số cùng ngày hôm qua giống nhau. Triệu Thần giờ phút này đang cùng những cái đó lưu dân bắt chuyện, ở bọn họ cách đó không xa, mấy người phụ nữ chính đang chuyên chú vây quanh bếp lửa, nấu ăn. trong không khí nồng đậm mùi thịt phiêu tán, khiến cho không ít lưu dân mới nước miếng chảy dài.

Nhanh chóng xem xét một chút đám lưu dân mới thuộc tính, hơn mười người A tư chất, còn lại đều là B tư chất. Thần cấp kiến thôn lệnh tác dụng cực lớn không thể nghi ngờ. Hạo Thiên thôn ngoại trừ có một vài người C tư chất, còn lại toàn bộ đều là B trở lên. Đơn giản trò chuyện với đám lưu dân mới một lát, Hoàng Thiên liền đi ra bên ngoài thôn.

Hơn 1 tiếng đồng hồ sau, xuyên qua một rừng cây, đột nhiên một tòa cao cấp doanh địa xuất hiện ở Hoàng Thiên trước mắt. Doanh địa cửa đứng thẳng đều là hình người npc, bất quá bọn họ bộ dáng lại cực kỳ thê thảm, rách nát quần áo chỉ có thể miễn cưỡng che đậy thân thể bộ phận mấu chốt, cầm trên tay chính là giản dị mộc thương. Bọn họ xanh xao vàng vọt, thân thể gầy còm bộ dáng, liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra bọn họ đều là lưu dân.

Nhìn một lúc, Hoàng Thiên không có quấy nhiễu bọn họ, lặng lẽ vòng qua doanh địa, tiếp tục rời đi.

Hơn hai cái giờ qua đi, trước mặt từng cơn gió nhẹ thổi tới, mùi tanh của biển càng ngày càng đậm, Hoàng Thiên có thể cảm giác được, hắn khoảng cách với hải dương càng ngày càng gần.

Lại sau nửa giờ nữa, vô tận hải dương xuất hiện ở Mặc Nhạc trước mắt, xanh lam nước biển, ôn hòa đánh vào bờ cát, làm hắn tâm tình vô cùng thoải mái, hiện giờ hiện thực thế giới, đại dương nghiêm trọng bị công nghiệp ô nhiễm, làm sao có thể tìm được một nơi như thế này.

Du ngoạn một lúc, Hoàng Thiên liền trở về lãnh địa, dọc theo đường đi, hắn vẫn luôn suy nghĩ lưu dân doanh địa sự tình. Bỗng nhiên, hắn trong mắt linh quang chợt lóe, khóe môi treo lên một tia cười tà, trong lòng liền có chủ ý.

Trở về Hạo Thiên thôn, Hoàng Thiên lập tức triệu tập đám người Hoàng Trung, Triệu Thần đám người bàn bạc.

- Ta đi bờ biển xem xét, kết quả trên đường phát hiện, khoảng cách chúng ta nơi này một giờ di chuyển, có một chỗ đại hình lưu dân doanh địa.

Triệu Thần đám người nghe xong nhất thời sửng sốt. Trong tình báo của bọn họ chưa từng nghe qua gần Hạo Thiên thôn xuất hiện doanh địa cỡ lớn nào, lại còn khoảng cách gần như vậy.

- Đại hình lưu dân doanh địa, nhưng cần thiết phải xử lý tốt, bọn họ một khi sinh hoạt không nổi nữa, liền sẽ biến thành cường đạo, khi đó chúng ta Hạo Thiên thôn khẳng định sẽ trở thành mục tiêu.

Triệu Thần suy nghĩ chốc lát nói.

- Chủ công, ngay gần thôn trang xuất hiện tình huống này, là do thuộc hạ sơ xuất. Thuộc hạ nguyện ý dẫn người tấn công lưu dân doanh địa.

Lão tướng Hoàng Trung cũng mở miệng nói.

Hoàng Thiên không hề có ý trách móc hắn, nhưng trung thành đạt tới 100, thuộc hạ sẽ chủ động nhận sai này nọ.

- Hoàng lão bình tĩnh một chút. Lưu dân doanh địa khả năng mới xuất hiện, Hoàng lão lần trước không phát hiện cũng là bình thường. Còn việc tấn công lưu dân doanh địa chúng ta cần bàn bạc lại một chút. Lưu dân đó số lượng quá lớn, chúng ta nhân thủ lại ít, rất dễ xảy ra thương vong, đây là điều ta không muốn chứng kiến. Hiện giờ chúng ta chỉ có không ngừng giảm bớt lưu dân doanh địa dân cư, nếu có thể đem những cái đó lưu dân gia nhập đến chúng ta thôn, có thể làm Hạo Thiên thôn nhanh hơn phát triển.

Hoàng Trung, Triệu Thần đám người bắt đầu sôi nổi nghị luận, mỗi người đều đưa ra ý kiến của mình. Nhưng toàn bộ đều bị Hoàng Thiên bác bỏ bởi vì độ nguy hiểm khá lớn. Hạo Thiên thôn binh lính hiện tại có 20 người. Tư chất đều từ A trở lên. Thiệt hại nhân số mà nói có thể khiến Hoàng Thiên hắn đau lòng tới chết.

Thấy không ai có cách nào an toàn b Hoàng Thiên liền đưa ra ý nghĩ của mình. Thật ra từ đầu hắn có thể ngay lập tức vận dụng theo cách của mình, nhưng hắn không làm như vậy, hắn muốn cho thủ hạ của mình có không gian phát triển.

Buổi tối, Hoàng Thiên mang theo Hoàng Trung, Hoàng Tư, Triệu Võ cùng 10 binh lính, đồng thời còn chọn lựa 30 cái thanh niên trai tráng, mang theo vài cái nồi to, đi lưu dân doanh địa. Dư lại 10 người binh lính cùng Hoàng Vũ Điệp lưu lại giữ thôn.

Chỉ chốc lát sau, đám người liền tới lưu dân doanh địa trước cửa, bởi vì trời đã tối, lưu dân cũng đều ở trong doanh địa, không có ra ngoài hoạt động. Cửa chỉ có hai cái lưu dân trông coi.

Hoàng Thiên hạ lệnh binh lính mai phục ở khoảng cách cửa không xa, ba vị võ tướng cũng mai phục cạnh đó.

Sau đó an bài thanh niên trai tráng ở khoảng cách lưu dân doanh địa 50m nổi lửa nấu ăn, ở trong nồi cho vào thịt heo, gạo, nước, bắt đầu nấu. Không lâu sau, trong nồi gạo cùng thịt heo bốc lên mùi thơm, mùi hương theo gió nhẹ hướng bốn phía khuếch tán, hơn nữa mùi hương càng ngày càng nồng đậm. Bởi vì trước khi chọn vị trí đã xem xét hướng gió, cho lên rất nhanh Mùi thơm theo chiều gió bay tới lưu dân doanh địa.

Đầu tiên ngửi được chính là ở cửa đứng gác lưu dân, hai tên lưu dân còn không biết sao lại thế này. Mùi thơm đồ ăn đã lướt qua cửa hướng doanh địa bên trong bay đi. Vì chịu đựng đói khát, đám lưu dân từ sớm đã ngủ để quên đi đồ ăn dụ hoặc. Nhưng mới vừa ngủ một lát, liền có thịt heo mùi hương cùng gạo mùi hương truyền đến trong lỗ mũi, cảm giác càng đói bụng lại đến khiến bọn họ không ngủ được nữa.

Chỉ chốc lát sau, doanh địa người đều tỉnh, hướng tới mùi hương truyền đến địa phương tìm tới, nhìn đến cách 50m bên ngoài doanh địa có người đang nấu đồ ăn.

Lúc này liền có người đói đến thật sự chịu không nổi, liền tổ chức thành một nhóm lưu dân cầm lấy vũ khí chuẩn bị đi đoạt đồ ăn. Mới vừa đi ra doanh môn không đủ 30m liền đã bị mai phục sẵn đám người Hoàng Trung một trận cung tiễn bắn tới.

Nhất thời, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, hơn mười người lưu dân chết dưới loạt cung tiễn.

Nhìn đến loại tình huống này, doanh địa ở cửa lưu dân cũng không dám xông tới cướp giật nữa, nhưng bọn họ không cưỡng lại được mùi thơm, thỉnh thoảng truyền đến nuốt nước miếng thanh âm.

Lúc này, phía Hoàng Trung bọn lính nhận được mệnh lệnh cùng hô lớn:

- Phía trước các huynh đệ, nếu muốn ăn thịt, lại đây đầu hàng, gia nhập chúng ta thôn, như vậy liền có thịt cùng một chén cơm ăn.

- Các huynh đệ, chỉ cần gia nhập chúng ta thôn, mỗi ngày có cơm no ăn, còn không mau lại đây đầu hàng.

Lưu dân ngươi nhìn xem ta, ta nhìn xem ngươi, không biết làm thế nào mới tốt, ngăn cản không được kia mê người mùi hương, đều đang tính toán như thế nào mới có thể ăn đến đồ ăn.

Có người lùi bước, nhưng càng nhiều người đều chịu không nổi đồ ăn dụ hoặc, lén lút buông xuống vũ khí, chuẩn bị đi qua đầu hàng, nhưng không ai dám đi trước.

Lúc này có một cái 12, 13 tuổi tiểu hài tử thật sự chịu không nổi đói khát, trộm mà từ bên cạnh chạy đi. Chạy tới phía trước đôi tay giơ lên cao. Trong miệng còn lớn tiếng nói:

- Đầu hàng, ta đầu hàng!

Hoàng Thiên hạ lệnh phân phát cho hắn cháo cùng với thịt. Tiểu hài tử ăn uống ngon lành, trong miệng còn không ngừng khen ngợi.

Lưu dân doanh địa bên trong đám người thấy tiểu hài tử ăn uống dáng vẻ, có người nhịn không được vụng trộm chạy qua. Bắt đầu lẻ tẻ mấy người, dần dần mười mấy, đến sau lại hơn năm mươi người, sau cùng có gần 200 người. Hoàng Thiên nhìn tới đây cũng đã vui vẻ vô cùng. Vài trăm người lưu dân nếu để hệ thống xoát ra tới, còn không biết phải mất bao nhiêu ngày.

Cuối cùng dụ dỗ được lưu dân gần 400 người. Bởi vì hết cháo cùng thịt lên đám người Hoàng Thiên hạ lệnh thu binh.

Đêm đó, hơn bốn trăm người trở về thôn. Bởi vì đêm tối khiến binh lính trông cửa không nhìn rõ còn tưởng có địch tấn công, vội vàng chạy đi bẩm báo. Nghe tin có địch tấn công thôn làm trong thôn hơn một trăm người toàn bộ nổi giận. Toàn bộ già trẻ lớn bé mang theo gậy gộc đứng sau hàng rào chuẩn bị chiến đấu. Hoàng Thiên từ xa xa thấy vậy vội vàng sai người đi thông báo.

Một lát sau hơn bốn trăm người dưới sự dẫn dắt của Hoàng Thiên đi vào thôn trang. Trong thôn người nhìn thấy trưởng thôn mang về nhiều như vậy lưu dân, trên mặt đều lộ ra vẻ vui mừng, đặc biệt là Triệu lão. Nhiều như vậy lưu dân, thôn trang phát triển sẽ nhanh hơn không ít.

Trong thôn mọi người thức suốt đêm cùng với đám mới lưu dân xây dựng phòng ở, đăng ký.... Mặc dù phải thức đêm nhưng cả đám ai cũng tâm trạng vô cùng tốt. Người mới người cũ nhanh chóng trò chuyện làm quen với nhau vô cùng vui vẻ, không có xuất hiện tình trạng xấu nào.

Trải qua một đêm đăng ký, toàn bộ lưu dân đều đăng ký xong, những người này chính thức trở thành Hạo Thiên thôn dân. Tổng cộng 403 người, trong đó SS cấp tư chất Vương Đại Cẩu ( sở trường đặc biệt vũ khí chế tạo), SS cấp Vương Nhị ( sơ cấp võ tướng), còn có 8 người S cấp tư chất, không có gì sở trường đặc biệt hoặc thiên phú. A cấp tư chất 201 người, B cấp tư chất 185 người, dư lại đều mấy cái đều là C cấp. Trong đó có kỹ năng người được ưu tiên an bài đến nơi phù hợp với sở trường. A, S cấp tư chất thôn dân không có kỹ năng toàn bộ được chuyển đến Quân doanh chuyển chức thành binh lính. Còn lại cũng thành nông dân. ( Tư chất đã trải qua Hạo Thiên thôn tăng lên nhất giai).

Nhấn Mở Bình Luận