Bất Sát
Chương 6: Tinh Phong Huyết Vũ
Một con rồng khổng lồ màu trắng tinh đột nhiên xuất hiện ở bầu trời đêm, ở trong bầu trời đêm càng tỏ ra nổi bật, nhất là con rồng khổng lồ giống như ngựa hoang vùng khỏi dây cương mà lăn lộn ở không trung, thỉnh thoảng làm một cú xoay mười hai vòng rưỡi liên tục, chỉ nhìn thôi cũng khiến người có loại cảm giác chóng mặt buồn nôn, huống chi là kỵ sĩ phía trên? Nhưng thần kỳ chính là, kỵ sĩ phía trên chẳng những ở phía trên một cách vững vàng, thậm chí là còn đứng, loại công lực này chỉ một người có thể làm được — Mặt Nạ Bạc!
" 'Keigresy', thì ra cậu biết phi hành thuật." Mặt Nạ Bạc cười như không cười nhìn Keisy đang bay ở bên cạnh Bảo Lợi Long.
Keisy mặt tái nhợt, bực mình nói: "Anh túm đại mấy tên thuật sĩ cho ngồi lên Bảo Lợi Long, đảm bảm mười tên thì có tám tên sẽ phát huy vượt khả năng, học được chân lý của phi hành thuật."
"Thật không?" Mặt Nạ Bạc vẫn là bộ dạng cười như không cười kia, chỉ là cũng không có tiếp tục bức cung Keisy, dù sao chung quy có một ngày, Keisy nhất định sẽ bị bức thi triển ra thực lực, hơn nữa Mặt Nạ Bạc đã định giải quyết mọi thứ rồi.
Bảo Lợi Long, bay đến trung ương chiến trận! Mặt Nạ Bạc ở trong lòng hạ chỉ thị với Bảo Lợi Long, mà Bảo Lợi Long cũng ở trong lòng lớn tiếng trả lời: Được thôi! papa ~
Mặc dù người của học viện Tử La Lan đều biết Mặt Nạ Bạc là người của học viện Acalane, nhưng lại không có ai dám tiến lên khiêu chiến, lần trước học sinh của học viện Tử La Lan đều hoài nghi Mặt Nạ Bạc là hàng giả, cũng không phải thật sự là đồ đệ của Quang Minh kỵ sĩ, nhưng sau khi Quang Minh kỵ sĩ đích thân xuất hiện ở trên sân thi đấu của giải đấu học viện, hơn nữa còn mang Mặt Nạ Bạc đi, lần này, gần như là người trên thế giới đều biết Quang Minh kỵ sĩ có một đồ đệ mang mặt nạ màu bạc, cưỡi Thần Thánh Bạch Long.
Kỵ sĩ vân bạc, Thần Thánh Bạch Long, đồ đệ của Quang Minh kỵ sĩ... những thân phận này cộng lại, nào còn có học sinh dám khiêu chiến với Mặt Nạ Bạc?
Mặt Nạ Bạc cứ như thế cưỡi Thần Thánh Bạch Long, như đi vào chốn không người, một mạch bay đến không trung ở trung ương chiến trường, tìm được Bạch Thiên, Jasmine và Lansecy đang kịch chiến với Y Trụ và những học sinh học viện Tử La Lan, mà một mình Mai Nam thì đang liều mạng chống giữ vòng bảo hộ, ngăn cản công kích của đoàn thuật sĩ do Y Vũ lĩnh quân.
"Mặt, Mặt Nạ Bạc!?" Bạch Thiên nhìn thấy Leola đến, trong lòng vừa kinh ngạc vừa lo lắng, Bạch Thiên không biết Leola đã khôi phục võ công nên chỉ là lo lắng hô lên: "Thân, thân thể của cậu không sao chứ? Mặt Nạ Bạc."
Mặt Nạ Bạc mỉm cười một cái: "Không sao, tôi đã hoàn toàn ổn rồi."
Nghe thấy lời này, Bạch Thiên đầu tiên là lộ ra biểu tình kinh ngạc sau đó hiện lên biểu tình hưng phấn, giơ ngón cái với Leola.
Mặt Nạ Bạc... Lansecy gần như quên mất mình vẫn đang chiến đấu, tiếng bạo tạc của chiến trường xung quanh và kiếm của kỵ sĩ đối diện căn bản khơi không nổi chú ý của Lansecy, trong mắt lam của Lansecy chỉ có thân ảnh thẳng tắp thon dài của Mặt Nạ Bạc, bỗng nhiên, Mặt Nạ Bạc cũng nhìn hướng Lansecy, thậm chí phi thân lên Liệt Diễm, ôm lấy eo của Lansecy, trước khi một thanh kiếm chém đứt vai của Lansecy, tức thì xoay vòng một cái khiến cho Lansecy né qua kích này, tiếp đến chân dài của Mặt Nạ Bạc đá một phát, đá rớt tên kỵ sĩ tập kích Lansecy kia xuống khỏi vật cưỡi của hắn.
"Cô không sao chứ?" Leola hơi nhíu mày, thầm nghĩ Lansecy làm sao đột nhiên đờ ra ở trên chiến trường?
Lansecy có lúc nào tiếp xúc gần như thế với người trong lòng đâu, tay của Mặt Nạ Bạc còn bám ở trên eo của cô nữa! Mà nửa thân thể của cô cũng ở trong lòng của Mặt Nạ Bạc, cảm giác được lồng ngực âm ấm của Mặt Nạ Bạc...
"Chúng ta ngăn cản công kích của kẻ địch vất vả như thế, tên này lại có thể đang ôm người đẹp?"
Keisy phát huy sở trường nói móc, súng ma pháp trên tay càng không ngừng kích xạ đám thuật sĩ Y Vũ, giải chút áp lực cho Mai Nam đang đau khổ chống giữ vòng bảo hộ, mà trên mặt Bạch Thiên và Jasmine đều hiện lên nụ cười ái muội, nhưng dễ nhận thấy, ánh mắt của hai người đều là chúc phúc.
Đột nhiên, chân của Mặt Nạ Bạc rời khỏi lưng của Liệt Diễm, hắn quay đầu nhìn, lại là Bảo Lợi Long đang cắn cổ áo sau của hắn, trong lòng của Leola còn truyền đến tiếng lòng bất mãn của Bảo Lợi Long: papa không được cưỡi thứ khác, chỉ có thể cưỡi Bảo Lợi Long!
Leola mỉm cười, xoay người nhảy lên lưng của Bảo Lợi Long, sau khi để cho Lansecy đứng vững ở trên người Bảo Lợi Long, Leola lợi dụng chân khí phóng đại âm thanh, trên chiến trường ồn ào, tiếng của Leola giống như là gió đưa vào trong tai mọi người: "Học sinh học viện Acalane nghe đây, chúng ta không thể cứ chịu đánh như thế này! Xin nghe tôi nói, để cho viện trang giáp bảo hộ an toàn của học viện, viện kỵ sĩ theo tôi cùng nhau đi giết học viện Tử La Lan!"
Chúng kỵ sĩ của viện kỵ sĩ tất cả đều giơ cao vũ khí lớn tiếng trả lời được, nhưng viện trang giáp lại rõ ràng lộ ra biểu tình không phục.
Lúc này, một cỗ trang giáp kỳ quái tạo hình giống như một cô gái thật sự, chân giẫm lên một cái dĩa tròn, dòng khí phản lực dưới đáy dĩa tròn đang rất nhanh chóng mang theo trang giáp cô gái bay vào trung ương chiến trường, cũng chính là chỗ của đám người Leola, trên đường khi thỉnh thoảng gặp phải công kích, trang giáp lại lấy tốc độ linh hoạt khó có thể tin để trách hoặc phản kích, nếu không phải trang giáp kia thực sự không có khả năng là loài người, bằng không thật sẽ khiến người cho rằng mình là nhìn thấy một cô gái có võ công cao cường.
Khi một cú đá bay của trang giáp cô gái đá nổ một cỗ trang giáp của học viện Tử La Lan, mà rìa của dĩa tròn dưới chân vậy mà vươn ra lưỡi dao sắc bén đồng thời đem một cỗ trang giáp khác cắt thành hai mảnh, sau đó lúc trang giáp cô gái lần nữa đáp xuống dĩa tròn một cách nhanh nhẹn, hai viện trang giáp đều kinh hoàng, nếu như mỗi một cỗ trang giáp đều có sự nhanh nhẹn như thế, sớm đã đánh cho viện kỵ sĩ tơi bời hoa lá rồi, huống chi, người khống chế cỗ trang giáp đó lại có thể đồng thời khống chế hai cỗ trang giáp hoàn toàn khác nhau, mỗi cái làm ra động tác công kích riêng, đây phải có năng lực thao túng làm sao mới làm được? Chẳng lẽ người thao túng có bốn tay hai não sao?
Hai viện trang giáp đều nổi lên ngưỡng mộ đối với người thao túng kia, nhưng bệ thao túng của cỗ trang giáp này cũng không có lộ ở bên ngoài, khiến mọi người hoàn toàn nhìn không được người thao túng, chẳng qua một tiếng hô to sau đó đã hoàn toàn tháo gỡ nghi hoặc của mọi người.
"Biết rồi, Mặt Nạ Bạc anh cứ việc đi đi, Thanh Thanh và những chiến sĩ trang giáp khác nhất định sẽ thề chết bảo vệ học viện Acalane!" Trang giáp cô gái còn làm động tác ra sức vẫy tay tạm biệt, trông như chính là bộ dạng của Thanh Thanh mà.
"An toàn của học viện thì giao cho các bạn rồi, viện trang giáp!"
Mặt Nạ Bạc rống to một tiếng, mà Thanh Thanh cũng lớn tiếng trả lời được, học sinh của viện trang giáp Acalane sau khi tôi nhìn bạn bạn nhìn tôi, trên mặt đều lộ ra biểu tình kiên quyết.
"Ê! Lần này thì để cho viện kỵ sĩ, lần sau sẽ tới lượt viện trang giáp bọn ta đi tấn công đấy!"
Trang giáp chiến sĩ nào đó sau khi hét lớn, cấp tốc đi về hướng học viện phòng thủ, những học sinh viện trang giáp khác thấy vậy cũng theo học sinh kia bắt đầu trở về phòng thủ, mà kỵ sĩ của viện kỵ sĩ thì cấp tốc bắt đầu tụ tập về phía Mặt Nạ Bạc, chuẩn bị phản công học viện Tử La Lan.
"Viện kỵ sĩ, nếu thua rồi thì đừng trở về nữa!" Viện trang giáp lại có thể cùng nhất trí đồng thanh rống to.
Viện kỵ sĩ cũng không chịu yếu thế rống trở lại: "Viện trang giáp, học viện nếu bị hủy hoại, các ngươi cứ thao túng trang giáp làm công nhân xây dựng đi!"
Tâm tình của Mặt Nạ Bạc hình như đặc biệt tốt, nghe thấy uy hiếp của hai viện đối với lẫn nhau, Mặt Nạ Bạc thậm chí không nhịn được khẽ cười ra tiếng, đây khiến cho Lansecy ngồi ở phía sau Mặt Nạ Bạc gần như là ngơ ngẩn mà nhìn nhất cử nhất động của Mặt Nạ Bạc.
"Keisy." Leola đột nhiên gọi Keisy.
Keisy đang bay ở bên cạnh bực mình liếc Leola một cái, giọng điệu gay gắt nói: "Cái giề?"
Ngón tay của Leola chỉ hướng bạn học viện thuật sĩ trên mặt đất đang nỗ lực vung tay múa chân để cho đám người Keisy nhìn thấy, nhìn thấy tình cảnh này, Keisy cũng nhíu mày, thuận miệng nói: "Biết rồi, tôi đi xuống hỏi bọn họ muốn làm cái gì là được."
Keisy chầm chậm bay xuống, vừa mới hạ xuống, chưa kịp nói chữ nào, bạn học ở viện thuật sĩ đã lẩm bẩm lầm bầm nói:
"Wow, Keisy cậu lại có thể biết phi hành thuật, chúng tôi đều không biết..."
"Keisy à, để chúng tôi cùng đi đi, chúng tôi nhất định có thể phái đi thượng trận, chẳng qua chúng tôi không biết bay..."
"Kỳ thực là chúng tôi lần trước rất không cam tâm, liền đã nghiên cứu ma pháp công kích, tôi đảm bảo chúng tôi nhất định rất hữu dụng."
Đối mặt với công lực om sòm của viện thuật sĩ, Keisy nghe cho đến lùng bùng lỗ tai quát to một tiếng: "Được rồi, tôi biết rồi, tóm lại chính là mấy người muốn đi cùng đúng không, được thôi, tôi tìm Mặt Nạ Bạc thương lượng một chút."
Keisy lần nữa bay trở về bên cạnh Leola, giải thích rõ với hắn viện thuật sĩ muốn đi theo, Leola trái lại cảm thấy kỳ quái, học sinh viện thuật sĩ bình thường đều bị hiệu trưởng chỉnh cho sợ, cho nên thường thường nhìn thấy phiền toái liền trốn, chưa thấy phiền toái cũng không dám ra, lần này lại có thể chủ động nói muốn đi, xem ra bọn họ thật sự hạ quyết tâm rồi.
Leola trầm ngâm một hồi, để cho Bảo Lợi Long bay đến bên cạnh Bạch Thiên, Leola mở miệng nói với Bạch Thiên: "Viện thuật sĩ muốn đi cùng, cậu có thể tìm mấy kỵ sĩ nguyện ý chở bọn họ cùng đi qua không?"
Bạch Thiên gật đầu: "Không vấn đề."
"Còn có công chúa Lansecy, cô đi theo Bạch Thiên đi." Leola quay đầu nói với Lansecy sau lưng.
"Vì, vì sao?" Lansecy cuống lên hỏi, đồng thời nghĩ đến, chẳng lẽ Mặt Nạ Bạc là ngại cô sẽ vướng tay vướng chân sao?
Mắt thấy biểu tình vừa cuống vừa thất vọng của Lansecy, Leola không biết an ủi người cũng chỉ có hàm hồ nói: "Lát nữa tôi còn có chuyện phải làm."
Đôi mắt to trong suốt của Lansecy nhìn chằm chằm vào Mặt Nạ Bạc, giống như thể hạ quyết tâm, ngang ngạnh một cách khác thường nói: "Trừ phi anh đáp ứng tôi, cùng tôi đi tham gia vũ hội kết thúc hội nghị lãnh tụ."
Vũ hội? Leola mặc dù đối với từ này chẳng hiểu bao nhiêu, nhưng đối diện với khuôn mặt quen thuộc kia, Leola cuối cùng không thể từ chối, hắn cũng chỉ có gật đầu, hứa với Lansecy.
Thấy Mặt Nạ Bạc đáp ứng, Lansecy cũng thở phào một hơi, nhẹ nhàng nhảy lên một cái, nhảy đến lưng của Liệt Diễm, sau đó có chút chần chừ xoay người nói với Mặt Nạ Bạc: "Bất luận anh muốn làm cái gì, cẩn, cẩn thật một chút, còn có tôi phải đi đâu tìm anh?"
"Nói cho Keisy là được." Leola chỉ vào Keisy, mặc kệ người kia bạt mạng lẩm bẩm: "Mình vừa lại biến thành một cái loa truyền thanh rồi."
Chuyện giải quyết xong, chỉ thấy Bạch Thiên gào hét với mấy kỵ sĩ vây quanh bên cạnh hắn, mặc dù mấy kỵ sĩ đó đều có chút dáng vẻ không tình nguyện, nhưng lại dưới mấy câu khyên nhủ của Bạch Thiên, tới tấp gật đầu đáp ứng, từng người bay xuống mặt đất chở thuật sĩ lên, rồi bay trở về trong đội ngũ.
"Chậc chậc, kỵ sĩ lại có thể chịu đi chở những thuật sĩ kia? Mình thấy nhất định là bị bài luận tinh thần kỵ sĩ của Bạch Thiên đọc cho đến không thể không thỏa hiệp." Keisy lắc đầu xua tay, ngay cả cậu cũng chẳng làm gì được tinh thần kỵ sĩ của Bạch Thiên.
"Keisy, cậu nghĩ học viện Tử La Lan có phải là xuất động toàn viện rồi không? Hay là có lưu lại học sinh phòng thủ ở học viện bọn họ?" Leola nhíu mày, hắn thực sự không rõ thực lực của chúng học viện lắm.
"Này, hơn hai trăm cỗ trang giáp, hơn một trăm kỵ sĩ có vật cưỡi đó, cho dù Acalane chúng ta là đệ nhất học viện, nhiều lắm cũng chẳng quá ba trăm cỗ trang giáp, hai trăm mấy kỵ sĩ mà thôi, anh cho rằng thi vào học viện dễ lắm hả... Ặc, viện thuật sĩ thì thi vào rất dễ. Tóm lại, trước mắt, những cái này cho dù không phải toàn bộ chiến lực của Tử La Lan, cũng xấp xỉ có tám chín phần rồi, A đúng rồi, hôm nay chẳng thấy Y Trụ gì hết, nói không chừng hắn chính là bên phòng thủ."
Keisy nước bọt tung tóe mà nói xong, đột nhiên hoài nghi hỏi sát thủ khác thường bên cạnh: "Anh hỏi cái này làm chi?"
"Tôi muốn ở lại ngăn cản học sinh của học viện Tử La Lan trở về cứu viện, tôi nghĩ nhóm Bạch Thiên hẳn là đủ đánh hạ Tử La Lan rồi đi." Leola nhàn nhạt cười.
"Oh, hơ hơ, vậy tôi với nhóm Bạch Thiên đi tấn công học viện Tử La Lan đây." Keisy cười ngây ngô, lập tức liền muốn chuồn đi, ai ngờ Bảo Lợi Long há to miệng cắn một cái, Keisy cứ như thế treo ở dưới miệng Bảo Lợi Long, còn bạt mạng la hét vùng vẫy: "Anh muốn làm gì, bỏ tôi ra, anh muốn thể hiện ta đây một mình giữ cửa ngăn vạn địch, cũng đừng lôi tôi theo chứ! Tôi chỉ là một thuật sĩ nho nhỏ mà thôi, không giúp anh được gì đâu."
"Tôi không thiện trường công kích cự ly xa, giao cho cậu đấy!"
Leola cũng không thèm ngó ngàng đến đau khổ van xin của Keisy, hắn đã lùi về phía sau đội ngũ viện kỵ sĩ, dứt khoát quay đầu lại đối mặt với học sinh học viện Tử La Lan đang đuổi theo phía sau, đối mặt với mấy chục địch thủ phía sau, Leola thật có cảm giác một mình giữ cửa.
"Hu hu hu, tôi làm sao có loại cảm giác mình là bia đỡ đạn." Keisy mặt đau khổ, cậu thế nhưng còn gần kẻ địch hơn Leola ở trên lưng Bảo Lợi Long... có nhầm hay không hả, thuật sĩ đáng lẽ là phải trốn ở phía sau kỵ sĩ chi viện chứ, vì sao cậu lại ở phía trước hả? Tên khốn Leola chắc chắn chưa từng học quân sự.
Oán giận thì oán giận, để tránh cho mình sớm đi gặp tổ tiên ma vương Gre đại nhân, Keisy cũng chỉ có rút ra khẩu súng lớn sẵn sàng đợi địch.
"Keisy..." Leola chậm rãi mở miệng.
"Cái giề? Bây giờ muốn thảo luận chiến thuật cũng quá muộn rồi." Keisy nhìn học sinh học viện Tử La Lan đối diện, mặc dù bởi vì danh hàm dọa người của Mặt Nạ Bạc mà chậm chạp không dám xông lên, nhưng dưới người nhiều thế đông vừa lại lo lắng cho an nguy của học viện nhà mình, đã có rất nhiều học sinh rục rịch muốn động, chỉ thiếu một cái thời cơ.
"Phóng đấu khí làm sao?" Leola suy nghĩ một chút, nếu mình còn không phóng ra đấu khí, sợ rằng sẽ bị hoài nghi, đành lâm trận hỏi Keisy làm thế nào mới có thể phóng ra đấu khí.
"Tôi lạy anh, anh coi tôi thành bách khoa toàn thư thì thôi, còn coi tôi là bí kíp võ công luôn hả?" Keisy nhẫn nhịn xúc động muốn trợn trừng mắt, cậu là thuật sĩ đấy, ai mà biết kỵ sĩ phóng đấu khí làm sao.
Vậy mà có chuyện Keisy không biết, Leola dưới kinh ngạc, cũng chỉ đành tự nghĩ biện pháp, hắn không tin bằng vào trình độ võ công của mình, lại không thể từ trong mấy chục kỵ sĩ trước mắt, nhìn ra phương pháp phát ra đấu khí.
Thời cơ bắt đầu chiến đấu vậy mà là do Bảo Lợi Long phát ra, Bảo Lợi Long thân là Thần Thánh Bạch Long vừa nhìn thấy trước mắt có mấy con Long tộc lại dám chống đối với nó, cao ngạo của Thần Thánh Bạch Long đều bị bức ra hết, Bảo Lợi Long há miệng rồng, sau một hồi rống to, phía trước miệng... rất bất hạnh, chính là phía trước Keisy, xuất hiện một khối điện cầu kêu răng rắc, dòng điện lẻ tẻ khiến cho Keisy phía sau gặp vận đen, một mái tóc lục bị điện giựt đến giống như là cỏ xanh phát triển tươi tốt, dựng lên thẳng tắp.
"Mặt, Mặt... Nạ, Bạc, anh còn, còn không để tôi... đi lên, tôi, tôi, tôi chưa xong với anh đâu!"
Nghe thấy lời nói bị điện giật đến cà giựt của Keisy, Leola vội vàng cứu Keisy trở về lưng rồng, lúc quay đầu lại lần nữa, Bảo Lợi Long đã bắn điện cầu đi, dòng diện cường đại ngay tại chỗ khiến mấy con rồng vô tội bao gồm chủ nhân của nó bị điện giật đến cháy xém.
Điện cầu như là tuyên ngôn khai chiến này khiến học sinh của học viện Tử La Lan rống giận một tiếng, một chục cỗ trang giáp đồng loạt bắn đại pháo, khi hai chục quả pháo đạn bay về phía Mặt Nạ Bạc, chỉ còn lại Keisy kêu rên: "Trời ơi trời ơi! Mặt Nạ Bạc anh làm gì không giữ Mai Nam lại luôn, hu hu hu, Mai Nam, tôi sai rồi, lúc không có anh ở đây, tôi mới hiểu anh có bao nhiêu đáng quý! Tôi chỉ biết dùng vòng bảo hộ sơ cấp nhất thôi à!"
Đối mặt với hai chục quả pháo đạn từ bốn phương tám hướng bắn tới, Bảo Lợi Long mặc dù né trái tránh phải, cộng thêm Keisy không ngừng nổ súng bắn phá, lại vẫn có mấy quả pháo đạn bắn trúng Bảo Lợi Long, tiếng Bảo Lợi Long không ngừng kêu đau dưới đáy lòng cũng khiến Leola nhíu mày.
Bình thường nếu chỉ có một mình Leola, vậy thì hắn sẽ không thèm để ý pháo đạn này, pháo đạn này vẫn không đủ công phá chân khí hộ thân của hắn, nhưng Bảo Lợi Long và Keisy thế nhưng không có chân khí như thế, lần này nên làm sao đây?
Leola không ngừng