Con Đường Trọng Sinh Của Nữ Phụ Quân Tẩu
Chuẩn bị xong nguyên liệu, Diệp Kiều vén tay áo lên, tách riêng lòng trắng và lòng đỏ trứng bỏ vào bát, lấy đũa đánh lòng trắng thật đều, dựa theo trí nhớ làm từng bước từng bước một, cuối cùng cũng làm xong phần bột bánh.Vì số lượng bột rất nhiều, lúc hoàn thành xong tất cả Diệp Kiều cảm thấy cổ tay cô đã mỏi nhừ, mệt không chịu được, đúng là tố chất thân thể này vẫn chưa đủ tốt.Sau khi làm xong phần bột bánh kem, Diệp Kiều thấy trong nhà không có lò nướng, cô định sẽ dùng cách hấp bánh.Cô tìm một vòng trong nhà cuối cùng cũng tìm được một cái thau tròn có thể làm khuôn bánh.
Cô đổ bột bánh vào, lúc này không biết đã phát minh ra màng bọc thực phẩm hay chưa, nhưng hiện tại trong nhà không có, Diệp Kiều suy nghĩ một chút, cuối cùng cô lấy một tờ giấy dầu sạch sẽ phủ kín bề mặt thau lại, bảo đảm bịt kín bánh ở bên trong, sau đó mới đặt vào nồi, đậy nắp nồi lại rồi nhóm lửa bắt đầu hấp bánh.Diệp Kiều đứng bên cạnh canh lửa, sau khi hấp được khoảng nửa canh giờ, cô cảm thấy có lẽ bánh đã được rồi liền tắt lửa trong lò, để nguội một hồi mới mở nắp nồi ra, trong lòng cô có chút lo lắng.Suy cho cùng cũng không đủ dụng cụ, chỉ miễn cưỡng đủ nguyên liệu cơ bản để làm, không biết có thành công không? Cô không có nhiều nguyên liệu tốt để dùng, hiện tại lương thực đều rất trân quý, trong nhà cũng không có bao nhiêu, đặc biệt là sữa bột, có tiền cũng chưa chắc mua được.Không biết Cố Trăn liên hệ với ai mà mua được thứ này, nói tóm lại hiện tại cô đang nghèo rớt mồng tơi, không có nhiều nguyên liệu nấu ăn để sử dụng.
Cảm giác này rất giống cảm giác lần đầu luyện đan, cũng may là cho dù bánh làm không thành công thì cũng có thể ăn được.Vừa mở nắp nồi ra, một mùi thơm ngọt phảng phất theo mùi sữa phả thẳng vào mặt.
Diệp Kiều bỏ nắp nồi sang một bên, mở lớp giấy dầu bên trên ra, nhìn bánh ngọt đã được hấp chín vàng ươm, trên mặt liền nở nụ cười mừng rõ, thành công!Diệp Kiều không đợi được liền lấy đũa gấp một miếng bánh nhỏ bỏ vào miệng, vị bánh thơm ngọt mềm mại, bỏ vào miệng liền tan ra.
Tuy làm bánh trong điều kiện có hạn, cảm thấy hương vị vẫn còn thiếu thiếu, chỉ hơn được chỗ nguyên liệu tươi ngon, có thể khiến bản thân bánh phát huy hương vị đến cực hạn, xem như cũng có hưởng thụ.Nhất là vào thời điểm này, ở một địa phương nhỏ như ở đây, bánh ngọt kiểu Tây vẫn chưa phổ biến nhiều, dù là bánh ngọt của các cửa tiệm trong các thành phố lớn cũng chưa có hương vị ngon bằng chiếc bánh Diệp Kiều vừa làm xong.Dù sao cô cũng là Kim đan lão tổ, cho dù hiện tại đã trở thành người bình thường, nhưng bản lĩnh trước kia học được cũng không vì vậy mà mất đi.
Trình độ giữ lửa đã đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa, dù thân thể này tư chất có kém tới đâu, nhưng mỗi một bộ pháp trước kia đều do cô dùng mồ hôi nước mắt và nỗ lực để luyện thành.
Người khác chỉ luyện mấy chục mấy trăm lần, cô lại luyện đến cả ngàn cả vạn lần, hiện tại cũng vừa hay phát huy công dụng.Sau khi làm bánh kem xong, Diệp Kiều lấy khăn bao quanh khuôn để mang bánh ra khỏi nồi.
Cô cẩn thận đặt bánh sang một bên, dùng dao cắt bánh thành từng miếng nhỏ, sau đó tìm thấy một xấp giấy dầu khá đẹp mắt trong phòng nguyên chủ.
Đây đều là của nguyên chủ cất giấu, sưu tầm giấy dầu là một trong những sở thích của nguyên chủ, hiện tại đúng lúc có chỗ để dùng.Những loại giấy dầu này vốn chính là loại giấy dùng để gói bánh ngọt, sau khi cắt bánh thành từng miếng, Diệp Kiều dùng giấy dầu gói lại và lấy dây cột lên, tuy đơn giản nhưng nhìn vẫn rất trang nhã, so với bánh mua từ trong các cửa tiệm cũng không khác lắm.Cố Trăn ngửi được mùi thơm từ trong bếp, anh nhíu mày, chẳng lẽ An An không có khoác lác, cô thật sự có bản lĩnh này sao?.