Chương 20: Mất kiểm soát confusion

Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Translator: Nguyetmai

"Chuyển phát nhanh Pelipper! Hoàn thành sứ mệnh! Anh Lâm Châu, anh có một bưu kiện chuyển phát nhanh, vui lòng ký nhận."

Thiết bị quét mã treo trên ngực Pelipper tự động phát ra âm thanh, nó đang đeo một chiếc ba lô đựng đầy thư chuyển phát nhanh, vỗ cánh đậu xuống ban công bên ngoài cửa sổ nhà Lâm Châu.

Bây giờ những bưu kiện chuyển phát nhanh cỡ nhỏ, sau khi chuyển đến điểm trung chuyển tập kết, sẽ sử dụng Pokemon hệ Bay để phát hàng. Đặt thiết bị định vị trên Pokemon hệ Bay và giám sát hướng dẫn trong toàn bộ quá trình.

Hình thức chuyển phát nhanh Pokemon mới nổi này hiệu quả hơn so với chuyển phát nhanh truyền thống trong việc tránh ùn tắc giao thông, vừa nhanh chóng lại tiện lợi.

Lâm Châu dùng điện thoại quét mã ký nhận, nhận lấy bưu kiện. Bưu kiện này là chiêu thức bí ngọc căn bản được mua với giá chiết khấu mà tuần trước cậu nhờ chú của Lưu Lạc giúp đỡ.

Từ ngày bùng nổ tin tức trong phòng phát trực tiếp của Bảo Đệ, đến nay đã được nửa tháng.

Trong thời gian này, Lâm Châu đã học lại và củng cố một lượt toàn bộ kiến thức có liên quan đến Pokemon mà cậu từng học từ tiểu học đến đại học.

Những kiến thức này giống hệt như môn Sinh học, đều là những kiến thức về tính nền tảng nguyên tắc, bao gồm hệ sinh thái, lịch sử phát triển và cấu tạo sinh lý của Pokemon…

Những kiến thức này chỉ có thể củng cố hiểu biết của Lâm Châu chứ không thể giúp cậu thực hành.

Vậy nên, ngoài những kiến thức mang tính lý thuyết này ra, Lâm Châu lại đến thư viện và lên mạng tìm kiếm các tài liệu có kiến thức hữu dụng, bao gồm nuôi dưỡng và đào tạo Pokemon, trồng cây ăn quả, chế tạo viên năng lượng vuông, kiến thức giảng dạy thực tế trong chăm sóc và điều trị bệnh…

Hiện giờ trong phòng Lâm Châu đâu đâu cũng thấy từng chồng sách lớn nhỏ bày la liệt, chẳng còn khoảng trống để đặt chân.

Vì vậy, bà chị trước đó đã từng thích đạp cửa đột nhập vào phòng khi cậu thay quần áo, giờ không thèm vào nữa và để lại một câu: Trong phòng em tràn ngập một bầu không khí "khích lệ học tập" kinh dị khiến chị khiếp sợ.

Lâm Châu tìm một con dao rọc giấy, rạch vỏ ngoài bưu kiện và lấy một chiếc hộp kim loại bên trong ra. Sau khi mở nắp, cậu thấy ba viên bí ngọc hệ Siêu Linh được xếp gọn gàng bên trong.

Ba viên bí ngọc này tương ứng với: confusion, lightscreen và reflect. Ba loại chiêu thức này đã tiêu tốn bốn mươi tám nghìn tệ của Lâm Châu. Cộng thêm tiền mua sách, bây giờ Lâm Châu gần như không còn một xu dính túi.

Tuần trước vừa mới kiếm được gần năm mươi nghìn tệ nhờ vụ cá cược, đùng một phát đã viêm màng túi. Huấn luyện viên chính là một nghề đốt tiền vậy đấy.

Chưa kể, đây còn là con Pokemon đầu tiên mà Lâm Châu nuôi dưỡng. Đợi đến khi thực sự trở thành huấn luyện viên, đồng thời tiến lên các cấp độ cao hơn, vấn đề chi phí sẽ càng thêm khó khăn.

Liên Minh Pokemon chính thức chia cấp bậc của huấn luyện viên thành sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Việc này giống như chức danh của kỹ sư hay kế toán vậy, muốn thăng cấp cần phải tham gia làm bài thi và đánh giá.

Ngoài bài thi viết ra, số lượng Pokemon, trình độ đào tạo và năng lực chiến đấu là những tiêu chí quan trọng nhất để đánh giá một huấn luyện viên.

Khi đào tạo nhiều Pokemon, lượng tiêu thụ sẽ tăng lên theo cấp số nhân. Đó cũng là quá trình cạnh tranh về nguồn lực tài chính và tài nguyên.

Từ thành phần huấn luyện viên trung cấp và cao cấp trong Liên Minh Pokemon có thể nhìn ra, đa số họ đều có cha mẹ làm huấn luyện viên, đã trải qua sự tích lũy của một hoặc nhiều thế hệ.

Chỉ sống trong bối cảnh gia đình như vậy, mới có thể cung cấp đủ tài nguyên và mối quan hệ xã hội giúp con em tiến xa hơn trên con đường này. Quá ít huấn luyện viên có nguồn gốc xuất thân từ gia đình bình thường vươn cao trong môi trường đó.

Và sự khác biệt này trong nội bộ Liên Minh Pokemon lại càng được thể hiện rõ ràng hơn. Bởi vì giữa hai nhóm người này luôn tồn tại một vấn đề nhức nhối – phân biệt đối xử, hệt như sự phân tầng ở người mang dòng máu thuần chủng và người có xuất thân Muggle*.

(*) Xuất thân Muggle: Trong truyện Harry Potter, phù thủy xuất thân Muggle là những người không mang dòng máu phù thủy nhưng có phép thuật.

Có điều, những thứ này tạm thời không nằm trong phạm vi phiền não của Lâm Châu. Bởi vì hiện giờ cậu vẫn chưa phải là huấn luyện viên, hoàn toàn không tính là người có xuất thân Muggle, mà chỉ là một Muggle thôi*.

(*) Muggle: Là những người không mang dòng máu phù thủy và không có phép thuật.

Cậu gọi Fennekin còn đang lim dim nằm phơi nắng ở bên cạnh dậy, lần lượt đặt ba viên bí ngọc lên trán anh bạn nhỏ. Sau đó Lâm Châu dõi theo chúng biến thành những dòng dữ liệu và chảy vào não cáo con.

Lần này nhanh hơn nhiều so với lần trước dùng hoán đổi đặc tính. Lâm Châu đoán rằng có thể do các chiêu thức căn bản sở hữu thông tin đơn giản với số lượng ít hơn nên tốc độ học mới nhanh như vậy.

Sau khi học xong ba viên chiêu thức bí ngọc, Lâm Châu xoa tay, chuẩn bị để Fennekin thử nghiệm chiêu thức với sự kỳ vọng rất lớn.

Cậu đã đợi cả nửa tháng trời rồi.

Đầu tiên là confusion. Ý nghĩa giống như tên, biến suy nghĩ thành năng lượng. Dựa vào suy nghĩ để di chuyển đồ vật hoặc tấn công tinh thần của đối phương. Đây là phương thức siêu năng lực cơ bản nhất đồng thời cũng đa dạng nhất.

Lâm Châu tiện tay với vài cuốn sách, để cậu nhóc thử dùng confusion nâng chúng lên.

Fennekin kêu một tiếng, trên người phát ra hào quang nhạt màu, năng lượng xuất phát từ suy nghĩ bắt đầu chuyển hóa.

Lâm Châu cảm nhận được một áp lực vô hình bao quanh cơ thể mình, đến cả không khí cũng dần ngưng đọng lại. Từng cuốn sách trong tay cậu bắt đầu lơ lửng trên không trung.

Một cuốn, hai cuốn, ba cuốn…

Hiệu quả của confusion vẫn đang tiếp tục.

Bốn cuốn, năm cuốn, sáu cuốn…

Trong tay Lâm Châu đã không còn cuốn sách nào nữa, nhưng confusion không hề dừng lại.

Bảy cuốn, tám cuốn, chín cuốn…

Những cuốn sách khác trong phòng cũng bay lên nhờ tác dụng của confusion.

Đồng hồ, quần áo, cặp sách…

Tình huống này hơi lạ thì phải?

Bàn, tủ, giường…

Cả căn phòng dường như bị chấn động?!

"Dừng lại! Dừng lại!"

Lâm Châu mở to mắt nhìn tất cả mọi thứ trong phòng đang lơ lửng trên không! Cậu vội vàng lên tiếng ngăn Fennekin lại.

Quầng sáng trên người Fennekin lập tức biến mất, áp lực xung quanh cũng tan biến theo, không khí ngưng trệ ban nãy dần thông thoáng trở lại. Tất cả những đồ đạc trong phòng đang lơ lửng bỗng mất đi sự kiểm soát của confusion.

Sau đó…

"Rầm! Đùng! Xoảng! Bốp!"

Những đồ đạc trong phòng ầm ầm rơi xuống đất, tạo nên khung cảnh vô cùng hỗn loạn. Nhất là lúc cái giường rơi xuống, Lâm Châu cảm giác rung chuyển cả phòng.

Mãi đến khi mọi thứ yên tĩnh trở lại, Lâm Châu đang ngồi thụp dưới nền nhà, vừa ôm đầu vừa bảo vệ Fennekin mới dám ngẩng lên, nhìn bãi chiến trường trước mặt.

"Cạch!"

Cửa phòng đột nhiên bị đẩy bật ra.

"Động đất à?"

Lâm Lam trên đầu đội chảo sắt, bên dưới mặc quần áo ngủ thoải mái để lộ đôi chân dài trắng muốt chạy xồng xộc vào phòng.

"Lâm Châu đừng sợ, chị bảo vệ em! Chúng ta trốn vào góc tường, chị có xem trên tivi, trốn vào góc tường sẽ không bị đồ đạc rơi vào đầu!"

Lâm Lam cứ thế xông vào, không quan tâm đến những thứ khác, chỉ chăm chăm kéo tay Lâm Châu chạy về phía góc tường.

"Không sao, không phải động đất, chỉ là em không cẩn thận để đồ đạc rơi vỡ thôi!"

Nhìn chiếc chảo sắt trên đầu Lâm Lam, Lâm Châu chợt thấy buốt óc. Cậu day trán, nghĩ bụng, nếu thiểu năng có màu sắc, nhất định nó sẽ là màu lam.

Lâm Lam nhấc chảo lên, nghi hoặc đưa mắt nhìn xung quanh.

"Hình như vừa nãy chấn động một lúc, giờ hết rồi thì phải. Sao em lại bất cẩn để đồ đạc rơi vỡ thành bãi chiến trường thế này? Không sao thật chứ? Có cần chị giúp em thu dọn chút không?"

"Không cần! Đừng! Cứ để em tự làm! Chị đừng động vào đồ đạc trong phòng em!"

Lâm Châu sợ hãi vội vàng từ chối. Đùa, bà này chính là chuyên gia từng phá bếp, phá máy giặt, phá cả bồn cầu đấy nhé! Giờ để chị ấy dọn dẹp phòng mình, có quỷ mới biết chị ấy sẽ làm ra những trò gì.

"Chị về phòng chơi game đi! Hôm nay không phải tính cày Vương Giả sao? Còn phải lĩnh giáp để đấu quý nữa. Ngoan, nghe em, mau đi cày hạng, không cần lo cho em."

Lâm Châu đứng dậy, đẩy Lâm Lam ra khỏi phòng.

"Ha ha! Em không hiểu rồi! Chỉ cần đạt Hoàng Kim đã có thể lĩnh giáp đó nha! Có điều lên Vương Giả còn được lĩnh một khung ngoài rất ngầu! Chị nói em nghe…"

Lâm Lam đầu đội chảo sắt, phấn khích quay lại huyên thuyên không ngừng.

"Được rồi, được rồi, mau đi lĩnh khung Vương Giả của chị đi, nhớ phải cất cái chảo sắt về chỗ cũ trước đó! Ampharos, mau lôi chị ấy đi cho tao!"

Lâm Châu đóng cửa "rầm" một cái, cuối cùng cũng đuổi được bà chị đến góp vui thêm phiền ra ngoài rồi! Hành động đội chảo sắt vốn là thói quen của chị ấy, cậu đã quen rồi, nhiều lúc Lâm Lam còn đội cả dao thái!

Lâm Châu quay đầu đưa mắt nhìn căn phòng một lượt rồi ngồi xuống, vừa ôm lấy Fennekin đang cúi gằm xuống đầy tự trách, nước mắt tủi thân rưng rưng khóe mi, vừa đưa tay vuốt đầu nó để an ủi.

"Không phải lỗi của mày."

Lâm Châu nhìn căn phòng ngổn ngang bừa bộn như vừa có cơn bão mới càn quét qua đây. Suy nghĩ một lúc, cậu quyết định về sau sẽ dẫn Fennekin ra ngoài để thử nghiệm chiêu thức, nếu không nó sẽ phá nát căn nhà này mất thôi!

Nhấn Mở Bình Luận