Cuồng Long Chưởng
Nàng chính là Bạch Ngọc tiên cơ, mới nổi danh trong 2 năm gần đây.
Bạch Ngọc tiên cơ cầm kiếm nơi tay chỉa thẳng về phía đối phương run giọng:
- Tên tiểu cẩu vô sĩ. Ta tìm người bao lâu không gặp, không ngờ hôm nay ngươi lại dám vác mặt đến đây. Tội ác của ngươi trời đất không dung. Ngươi tưởng có thể uy hiếp ta ư?
Gã mũi ưng cười gằn:
- Thiên Hồ ta vốn dĩ đã ưng cô nương nhà nào thì người ấy không thoát. Bây giờ cô nương không chịu cũng phải chịu.
Gã nói xong xông ngay vào vung chưởng tấn công luôn đối thủ một chưởng.
Bạch Ngọc tiên cơ biết đối phương nổi tiếng dâm tà và tàn độc. Nhưng bản lĩnh y thế nào thì giờ này nàng mới được mục kích. Không ngờ võ công của gã cũng hết sức lợi hại. Bạch Ngọc tiên cơ bắt đầu lo lắng vừa đánh vừa nghĩ cách trốn đi.
Nhưng Thiên Hồ làm gì không nhận ra điều đó. Gã liên tiếp dồn đối phương vào thế phải tận lực phát chiêu. Gã hy vọng mỹ nhân nội thương bộc phát thì cơ hội của gã sẽ cao hơn nhiều.
Bạch Ngọc tiên cơ tâm tình không định mà nội thương thì ngày càng tăng khiến cho võ công nàng phát huy chẳng được bao nhiêu. Nàng bị dồn vào góc tường hết phương vùng vẫy.
Thiên Hồ thấy thời cơ đã đến. Gã phất mạnh cánh tay bên tả đẩy ra một làn khói đen về phía Bạch Ngọc Tiên cơ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ không thể ngờ được đối phương lại có quái chiêu này. Nàng vung tay định đánh trả một chưởng để đẩy làn khói đen kia đi thì toàn thân đã thấy run động.
Làn khói đen này vốn là một dâm dược được cất giữ trong cánh tay Thiên Hồ. Gã khi nào gặp phải nữ nhân võ công quá sức lợi hại không làm gì được mới mang ra sử dụng.
Qủa nhiên khi Bạch Ngọc Tiên cơ mắc phải dâm dược thì cả người nàng đã run lẩy bẩy lên rồi.
Nàng gắng gượng dựa lưng vào tường để cho cơ thể khỏi phải gục ngã.
Thiên Hồ thấy nạn nhân đã nhiễm phải dâm dược của mình thì khoái trí cười lên khanh khách.
Gã không thèm đánh nữa mà lùi ra xa nói lớn:
- Bạch Ngọc cô nương đã trúng phải Dâm xuân hương vụ của ta. Nàng bây giờ coi như đã là người của ta rồi. Có muốn chống cũng không được nữa.
Lúc này, thân hình Bạch Ngọc tiên cơ đã run lên bần bật. Nàng buông thỏng thanh kiếm rớt xuống đất trong khi cả cơ thể nàng từ từ ngồi xuống góc tường.
La Linh ở phía trên nhìn xuống cũng phải kinh hãi. Chàng thấy Bạch Ngọc tiên cơ mặt đỏ như say rượu. Đôi mắt đầy ánh xuân tình thì biết rằng dâm dược cực kỳ lợi hại.
Rồi như mất cả lý trí và sự xấu hỗ. Bạch Ngọc tiên cơ vội vã cởi bỏ y phục đang mặc trên người. Nàng vừa làm vừa rên rỉ không ngừng.
Thiên Hồ trố mắt ra nhìn. Thân hình mỹ nhân hiện ra đẹp không thể tả. Chưa bao giờ trên giang hồ gã được nhìn thấy một mỹ nhân khuyến rũ đến như vậy.
Gã nuốt vội nước bọt vì thèm khát, rồi tiến lại gần mỹ nhân.
Bạch Ngọc tiên cơ đã lõa thể ngồi ở góc phòng. Y phục nàng lột ra vứt bừa trên nền gạch. Hai tay mỹ nhân đưa lên vuốt ve đôi nhũ phong no tròn hấp dẫn....
Thiên Hồ chịu hết xiết vội nhào người đến phủ lên mình mỹ nhân. Hai tay gã nhanh chóng kéo Bạch Ngọc tiên cơ nằm ngửa ra đất trong lúc khuôn mặt gã úp vội lên hai quả đào tiên của mỹ nhân mà hôn hít không ngừng.
La Linh biết tình thế không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa. Chàng vội tìm chỗ thuận lợi để tấn công đối phương từ phía trên.
Nhưng Thiên Hồ làm sao biết được nguy cơ đang treo trên đầu gã. Dục tính của gã đã lên hết mức. Gã buông vội mỹ nhân ra rồi nhanh nhẹn cởi bỏ y phục.
Thân hình trần truồng của Thiên Hồ vừa thoát ly khỏi lớp vải bọc thì bỗng có một tiếng ầm thật lớn từ phía trên rồi một bóng đen bất thần lao xuống đánh ngay vào đầu gã một chưởng.
Diễn biến nhanh quá và thủ đoạn của đối phương thật hết sức cao cường. Thiên Hồ chưa kịp có ý định phản kháng thì đầu gã đã bị đánh trúng. Thân hình Thiên Hồ ngã ngửa ra đất chết không kịp trối.
La Linh thu chưởng lại nhìn đối phương. Chàng thấy gã đã chết ngỏm rồi nhưng ten tieu de to lớn vẫn còn đung đưa chào cờ mới thật là kỳ.
Đột nhiên có tiếng rú khe khẽ của mỹ nhân khiến La Linh vội nhìn lại. Khuôn mặt chàng đỏ bừng khi nhìn thấy thân hình trần truồng tuyệt đẹp của người thiếu nữ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ đã bị dâm dược hành hạ đến nỗi người nàng như đang phát điên. Nàng tự đưa tay cào cấu da thịt mình để thõa mãn cơn thèm muốn...
La Linh thấy vậy không khỏi thương xót. Chàng vội cúi xuống giữ chặt lấy hai tay nàng không cho Bạch Ngọc Tiên Cơ có cơ hội tàn phá cơ thể mình nữa.
Bạch Ngọc Tiên Cơ không làm sao được trợn mắt lên nhìn chàng. Nàng nhìn một lúc rồi từ hai mắt mỹ nhân chảy ra hai dòng lệ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ nức nhẹ cố gắng nói:
- Chàng hãy thương lấy thiếp. Thiếp chết mất!
La Linh hiểu mỹ nhân định nói gì. Chàng không nỡ để mỹ nhân trong tình trạng này liền cúi xuống hôn nàng say đắm.
Bạch Ngọc Tiên Cơ ôm chặt lấy tình quân. Cả người nàng run rẩy, tiếng nói đứt quảng:
- Thiếp... thiếp chết.... mất. Chàng mau giúp thiếp....nhanh.... lên!
La Linh biết mỹ nhân bị dâm dược quá mạnh. Nếu chàng không giúp nàng thì mỹ nhân đến điên cuồng mà chết mất.
La Linh vội lột bỏ y phục rồi ôm chặt lấy mỹ nhân vào lòng. Quân tử kiếm của chàng nhanh chóng đâm vào âm phong động của Bạch Ngọc tiên cơ phá trinh nàng. Thân hình hai người rung động trong nhịp giao hoan. Tiếng rú của mỹ nhân cao vút trong cơn hoang lạc đến tột cùng...
Bạch Ngọc Tiên Cơ sau phút hoang lạc đã dần dần bình tĩnh trở lại. Nàng thấy mình đang nằm trong vòng tay một chàng thanh niên tuấn tú phi phàm nhưng lại hoàn toàn xa lạ đối với nàng.
Bạch Ngọc Tiên Cơ vừa xấu hỗ mà lại vừa bối rối. Nàng không biết nói sao trước ánh mắt say mê của chàng trai khi nhìn vào thân hình ngà ngọc của nàng.
La Linh do mãi ngắm nghía hai vưu vật no tròn khuê gợi trước mặt nên không biết rằng mỹ nhân đã tỉnh. Quân tử kiếm của chàng đã lại chào cờ hùng dũng lên rồi chứng tỏ dục tính của chàng lại lên cao.
La Linh ôm choàng lấy mỹ nhân rồi vừa hôn hít đôi tuyết lê trắng nõn chàng lại vừa đưa quân tử kiếm của chàng xâm nhập khe đào nguyên của Bạch Ngọc Tiên Cơ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ ngượng ngập không biết thế nào....
La Linh vừa giao hoan vừa ngắm nhìn toàn thân trên mỹ nhân đang rung động theo từng nhịp lắc của chàng. Chàng nhìn vào mắt nàng thì nhận thấy mỹ nhân đang say đắm nhìn chàng. La Linh giật mình vì chợt nhận ra mỹ nhân đã tỉnh lại rồi.
La Linh nằm ôm chặt lấy mỹ nhân vào lòng. Hai người nằm yên để tận hưởng sự run động dữ dội ở vùng hạ thể.
Bạch Ngọc Tiên Cơ mở mắt nhìn vào khuôn mặt của tình lang một cách say đắm.
La Linh hôn môi nàng rồi đứng dậy mặc lại y phục rồi bước ra ngoài.
Bạch Ngọc Tiên Cơ cũng ngồi dậy.Nang lấy khăn tay ra lau sạch chỗ kín rồi mặc y phục trở vào. Lúc này nàng mới nhìn thấy thân thể lõa lồ của Thiên Hồ nằm chết ở gần đó.
Bạch Ngọc Tiên Cơ rùng mình nghĩ đến suýt tí nữa trinh tiết của nàng đã bị tên dâm tặc kia lấy mất. Nàng nhìn theo chàng trai xa lạ kia với ánh mắt cảm kích.
La Linh đợi Bạch Ngọc Tiên Cơ ra rồi mới cùng nàng quay lại chỗ cũ.
Bạch Ngọc Tiên Cơ không chịu đi liền nói:
- Thiếp muốn chúng ta ra kia nói chuyện một chút. Thiếp có điều muốn hỏi chàng.
La Linh biết trong lòng nàng đã xem chàng là trượng phu rồi. Chàng không thể từ chối yêu cầu của mỹ nhân nên bước theo nàng.
Bạch Ngọc Tiên Cơ ngồi xuống một tảng đá rồi hỏi:
- Chàng tên gì? Ở đâu? Tại sao chàng biết thiếp bị nạn mà ra tay giải cứu?
La Linh cười khổ nói:
- Ta cũng không biết mình tên là gì? Nhưng hiền thê của ta gọi ta là La Linh. Ta cũng không biết có phải như vậy không?
Bạch Ngọc Tiên Cơ xám mặt lại khi biết đối phương đã có nội thê. Nàng càng kinh ngạc hơn khi biết chàng trai tuấn tú kia bị mắc bệnh mất trí. Bạch Ngọc Tiên Cơ đau xót nhận ra mình không thể chiếm đoạt nam nhân của kẻ khác. Mà nàng cũng không thể muối mặt đi làm tỳ thiếp cho người ta.
Bạch Ngọc Tiên Cơ thở dài rồi đứng vụt dậy chạy biến vào rừng. La Linh không hiểu tại sao mỹ nhân lại đột nhiên cư xử như vậy. Khi chàng bình tĩnh lại định rượt theo thì bóng dáng Bạch Ngọc Tiên Cơ đã không còn đâu nữa.
La Linh quay trở lại chỗ cũ. Chàng định tìm kiếm hai chị em họ Hồng nhưng hai nàng cũng đã không còn ở chỗ cũ nữa. La Linh thẫn thờ nhìn trời đã bắt đầu tối.
Chàng thở dài tìm kiếm một chỗ ngủ ở trong rừng rồi đốt lửa lên để sưởi.