Đồ Đệ Toàn Năng Của Thiên Đạo Chủ
Đây... có phải hơi xa xỉ quá mức rồi không!?
"Uống?"
"Đương nhiên là không rồi, con mà uống hết một cái ao lớn như vậy chẳng phải sẽ no chết luôn hay sao."
"Dù sao thì ngâm hay uống cũng có gì khác nhau đâu?"
"Sao con lại có ý nghĩ kỳ lạ vậy?” Trần Đạo Huyền không khỏi kinh ngạc trước những lời nói của đệ tử, làm sao có thể uống được một ao linh khí to lớn như vậy cơ chứ?"
Hai người con nhìn sư tôn, sư tôn nhìn đồ đệ, cả hai đều không hiểu đối phương đang nghĩ. gì.
Lãnh Yên Nhiên á khẩu không trả lời được, ý nghĩ của nàng kỳ lạ quá sao?
Bây giờ nếu đem một bình nhỏ nước linh khí này ra bên ngoài, e răng không chỉ Khư Cảnh mà ngay cả Niết Bàn Cảnh cường giả cũng sẽ ra tay cướp đoạt tranh giành lấy nó.
Dùng linh khí trân quý như vậy để ngâm mình, rốt cuộc ý nghĩ của ai mới kỳ lạ hơn chứ!
"Đừng thất thần nữa, nhanh chóng xuống dưới ngâm mình đi."
Trần Đạo Huyền cũng lười nói về vấn đề rối rắm này nữa, dứt khoát thúc giục Lãnh Yên Nhiên xuống dưới.
Nhìn thấy sư tôn kiên trì như vậy, Lãnh Yên Nhiên tự nhiên không dám đưa ra thêm ý kiến gì.
Khi bước đến hồ linh khí, cô dứt khoát cởi giày với vớ ra, hoàn toàn không kiêng kị sư tôn vẫn đang đứng cách đó không xa phía sau mình, ngón chân cẩn thận chạm vào dòng linh khi trong suốt như pha lê rồi sau đó mới từ từ tiến vào trong ao.
"Vi sư đi trước, lúc ngâm mình không mặc y phục vân tốt hơn."
“Con chuyên tâm tu luyện đi."
Trần Đạo Huyền thấy thế hài lòng gật đầu, lúc xoay người rời đi còn thuận tay giúp cô đóng cửa điện lại.
Nhớ tới lời sư tôn nhắc nhở trước khi rời đi, Lãnh Yên Nhiên nhanh chóng cởi y phục ra rồi đặt bên ao, sau đó cẩn thận đem bình ngọc chứa tẩy tủy đan đặt xuống.
Trong lòng cô không biết vì sao cảm thấy có hơi mất mác..
Nếu sư tôn không rời đi, hình như, cũng không phải không tốt...... Nghĩ nghĩ, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút nóng lên.
"Lãnh Yên Nhiên a Lãnh Yên Nhiên, sao. ngươi dám có ý nghĩ như thế với sư tôn!"
"Quá bất kính!"
Sau khi định thần lại, cô nhanh chóng lắc đầu, vứt bỏ những tạp niệm ấy ra sau, chậm rãi đi đến trung tâm ao nước.
Khi vừa bước xuống hồ, Lãnh Yên Nhiên cảm thấy toàn thân vô cùng sảng khoái, giống như bản thân đang ở trong vòng tay ấm áp của sư tôn, không, không, không thoải mái bằng vòng tay của sư tôn.
Cô bước đến giữa ao, từ từ khoanh chân ngồi xuống, ngâm toàn bộ cơ thể trong linh dịch, chỉ chừa lại đầu và cổ bên ngoài.
Cho dù còn chưa bắt đầu tu luyện, linh dịch đã không ngừng gột rửa từng lỗ chân lông của cô, dưới tác dụng của tẩy tủy đan, những tạp. chất dơ bẩn đã bị rửa sạch ra bên ngoài.
Cảm nhận công hiệu nghịch thiên của linh dịch, cô không dám trì hoãn vội vàng khởi động Hỗn Độn Thiên Ma Quyết, bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Trong chốc lát, vẻ mặt hoàn toàn bình tĩnh lại, sắc mặt vô cùng thoải mái bình thản, bất tri bất giác tiến đến trạng thái giác ngộ!
Đây đương nhiên là công lao của trà Ngộ Đạo mà Trần Đạo Huyền bỏ vào.
Tu luyện với một lượng linh khí rộng lớn như vậy, linh khí rất nhanh đã ngưng tự thành khí hải năng lượng bên trong cô, vốn là trạng thái linh lực tinh khiết nhất nên việc hấp thu nó hoàn toàn không phải việc gì khó khăn.
Nút thắt tại Thông Huyền Cảnh Nhị Trọng Thiên của Lãnh Yên Nhiên cũng dần dần được nới lỏng.
“Chậc, có đồ đệ là một Mị Ma, nguy hiểm quá”
"Không biết Yên Nhiên trong lúc tu luyện có... gặp phải sơ suất gì không, nếu không thì.... nhìn một cái?"
Tưởng tượng đến hình ảnh khiến hắn chảy máu mũi vừa rồi, Trân Đạo Huyền không khỏi tặc lưỡi.
Trong phạm vi Thiên Đạo điện này, hẳn là một tồn tại toàn năng, nếu muốn nhìn thấy thứ gì, chỉ cần tưởng tượng một cái thôi liền sẽ nhìn thấy.
"Không! Ta, Trần Đạo Huyền, chính là một vị sư phụ nghiêm chính, làm sao có thể làm cái chuyện nhìn lén đồ đệ cơ gì đó cơ chứ?"