Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70
Thẩm Thiên Bách vốn đã chột dạ, hắn không tự giác nhìn về phía Triệu Miêu Miêu, mà Triệu Miêu Miêu cũng đang lặng lẽ ngắm hắn, ánh mắt hai người này không hẹn mà gặp rồi lại nhanh chóng dời đi.
Áp xuống sóng gió gợn lên ở đáy lòng, Thẩm Thiên Bách cảm thấy may mắn khi mình trọng sinh trở về đúng thời điểm trước khi kết hôn, như vậy tất cả bi kịch cuộc đời hắn còn chưa bắt đầu.
Bây giờ đây, hắn cần phải muốn toàn lực ném xuống khối cao bôi trên da chó Triệu Đào Hoa này, nỗ lực theo đuổi chân ái, đem Miêu Miêu cưới về nhà.
“Đào Hoa, làm người phải có lương tâm, nhiều năm như vậy tôi đối với cô còn tính không tồi, cô cũng không thể oan uổng tôi như vậy! Sự việc của cô cùng Nhị Trụ mọi người ở đây đều nhìn ở trong mắt, cô có chứng cứ gì chứng minh tôi xuất quỹ?”Lời lẽ của nam nhân này nói ra rất chính đáng, nếu Triệu Đào Hoa cô không biết được chân tướng có lẽ cũng bị hắn lừa.
Cô không kiên nhẫn khẽ nhíu mày, cũng lười tiếp tục gằng co với đối phương.
Cô hơi hơi gật đầu, tầm mắt dừng trên giày nhựa màu xanh bộ đội trên chân đối phương, sau đó nhẹ nhàng vương ra ngón tay xanh mướt của mình, chỉ lên mặt giày nói : “Chứng cứ ngay ở trên chân anh, ngay lúc này anh có dám cởi giày ra không?”Giọng nói mềm mại mang theo một chút lạnh lẽo của Triệu Đào Hoa làm cho Thẩm Thiên Bách không tự giác được mà lui về phía sau một bước.
Đáy mắt hắn hiện lên một chút hoảng loạng nhỏ : “Vì sao tôi phải cởi giày? Tôi không cởi, cô không cần không biết tốt xấu!”Có hai thanh niên trẻ tuổi đang đứng trong đám người vây xem là người đi theo Triệu Chính Nam lại đây, hai người nhận được ám chỉ của Triệu Chính Nam liền lập tức tiến len, ấn Thẩm Thiên Bách xuống, chính là muốn kéo ra giày nhựa của đối phương.
Dáng người Thẩm Thiên Bách gầy ốm, căn bản không phải đối thủ của bọn họ, hắn chỉ có thể giãy giụa lung tung cũng chỉ hùng hùng hổ hổ nói: “Bọn mày bỏ tao ra, bằng không tao liền đi cách ủy tố cáo bọn mày.
”“Tiếp tục cởi, có gì tao nhận!” Triệu Chính Nam lớn lên khá đen, hai mắt hắn trừng lên làm cho không ai ở đây dám chọc vào.
.