Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70
Chu Minh Lan nghe tiếng từ trong phòng đi ra, khi nhìn thấy nam nhân nhà mình, trong nháy mắt hốc mắt bà đã đỏ lên.
Cái niên đại này phương thức liên hệ khoogn có, trong nhà liên tiếp xảy ra vài truyện lớn bà cũng không có biện pháp liên hệ với chồng.
Hiện giờ trong lòng một cỗ ủy khuất nảy lên, bà hận không thể ngay lập tức nói cho chồng biết rõ mọi thứ.
“Sao bây giờ ông mới trở về a? Không phải nói chỉ đi ba ngày sao? Này đều hơn một tuần?”Nhưng lão Tứ lại hiểu lầm thái độ của vợ, hắn thấy vợ mình như vậy nghĩ rằng vợ nhớ mình.
Vì vậy mà một người cao lớn chắc nịch như lão tứ ném xuống bọc hành lý đang vác trên lưng, khờ khạo cười : “Việc của anh cả không dễ làm, cho nên tôi về trễ, vợ, chúng ta vào nhà trước đi.
”Chu Minh Lan lười để ý đến lời giả thích của hắn, bà trắng mắt liếc nhìn lão nhị nhà họ Triệu đang đứng bên cạnh chồng mình một cái, âm dương quái khí nói: “Anh hai, tính, anh đã trở về, anh quản con gái anh thật tốt đi, con bé chính là tai họa, nếu anh không dạy dỗ con bé làm người, cũng đừng trách về sau em dâu như tôi giúp anh dạy dỗ con bé.
”Bà nói xong, cũng không nhìn nam nhân nhà mình phản ứng gì, túm lên ống tay áo của lão Tứ kéo về trong phòng ở của mình.
Lời của vợ mình làm cho lão tứ không hiểu ra sao, khi vào đến trong phòng, còn chưa ngồi ổn hắn đã liền hỏi : “Sao vậy? Trong nhà xảy ra việc gì?”Nhắc tới mấy việc phát sinh gần đây, hốc mắt Chu Minh Lan lại đỏ vài phần, bà ngẩng đầu nhìn bộ dáng ngu xuẩn của ông chồng mình, hung hăng đá một chân lên bắp chân của hắn.
“Đều tại ông! Đi vào thành phố làm mấy cái việc chết tiệt kia kiếm được mấy đồng tiền? Con gái ông thiểu chút nữa đã chết ông có biết hay không?” Nói nói, bà bắt đầu nức nở lên, cuối cùng chuyển thành khóc lớn, cũng đem đủ loại phát sinh gần đây giống như đảo cây đậu lách cách lách cách đều đổ ra tới.
.