Liệp Giả Thiên Hạ
Cá nhân chủ nghĩa.
Không theo đoàn đội.
Điều này khiến Diệp Từ nhớ đến những thời gian trước khi sống lại, độc lai độc vãng (chỉ có mộ mình.
Kết quả của việc này chính là cô bị tất cả các đoàn đội cự tuyệt, bị mọi người xa lánh.
Hiện giờ mặc kệ đoàn đội của Thiết Huyết Chiến Qua có cần cô hay không, thích cô hay không, cô sống lại là để thay đổi bản thân, không có lí do gì cô phải cự tuyệt cả.
Diệp Từ vĩnh viễn không thể quên câu nói của tập đoàn Vinh Quang: “Vận Mệnh không phải thế giới của một người, chỉ có chiến hữu đáng tin cậy nhất bên cạnh, bạn mới có thể đứng trên đỉnh cao của cường giả.”
Hít một hơi thật sâu. Nếu quyết định đi đánh phó bản, vậy cô cần sắp xéo một chút việc trước, Diệp Từ tức khắc liên hệ Tứ Hải, mặc dù có chút khó xử nhưng chỉ có thể từ chối lời mời của anh.
Vừa khéo.
Thật không ngờ, ngay lúc Diệp Từ dự định liên lạc với Tứ Hải, Tứ Hải lại liên lạc với Diệp Từ trước.
“Công tử, thật có lỗi quá, cái hẹn ba ngày sau chắc là không được rồi, vừa thu được thông báo của Công Hội, hai ngày nữa bọn tôi phải đẩy mạnh tiến độ thông qua phó bản Hang Động Băng Giá.”
Thật trùng hợp. Có điều tính lại vào thời điểm này thì đa số người chơi đã đến cấp 10. Cấp bậc này phù hợp để người chơi có thể thông qua phó bản Hang Động Băng Giá, hơn nữa Công Hội vì thông qua Phó bản này mà chuẩn bị không ít thời gian, các Đại Công Hội cũng nên lập đoàn đội bắt đầu tiến vào phó bản rồi.
“Không sao, tôi cũng đang định liên hệ với anh, ba ngày sau Công Hội chúng tôi cũng định khai hoang Hầm Ngục Tàn Khốc.”
“Trùng hợp vậy, cô thuộc Công Hội nào?”
“Thiết Huyết Chiến Qua.”
“Công Hội mới nổi gần đây à.” Thông tin của Tứ Hải khá nhạy, trong trò chơi phát sinh chuyện gì đều rõ.“Cô nhất định nằm trong đội dẫn đầu!”
“Tôi là dự bị”.
Diệp Từ không nhìn thấy vẻ mặt của Tứ Hải, nếu giờ cô nhìn được, chắc chắn sẽ muốn cười. Tứ Hải vốn là người không dễ để lộ cảm xúc của bản thân, đột nhiên nghe Diệp Từ nói mình như vậy, anh há to miệng, nửa ngày sau đều nói không ra câu nào.
“Thiết Máu Chiến Qua rốt cuộc có bao nhiêu cường giả? Ngay đến cô chỉ thuộc loại dự bị?” Qua một hồi lâu, Tứ Hải mới chậm rãi hỏi.
Đối với câu nói đầy cảm thán của Tứ Hải, Diệp Từ cũng không lên tiếng trả lời. Vì thứ nhất cô không rõ thực lực hiện giờ của Thiết Huyết Chiến Qua là như thế nào. Thứ hai, cô không phải người thích buôn chuyện, vì thế chỉ nói vài câu vô thưởng vô phạt với Tứ Hải rồi tạm biệt.
Giải quyết mọi việc, Diệp Từ quyết định cũng cần chuẩn bị cho chính mình. Tuy cô không xác định được cô có thể được thêm tổ đội vào phó bản hay không nhưng cô sẽ không cam chịu bị sắp xếp như vậy.
Không chuẩn bị trước không đánh trận, cho dù chỉ đánh một con quái cũng cần tập trung chăm chú, đây là thói quen của Diệp Từ.
Hai ba ngày kế tiếp, Diệp Từ gửi đi không ít vải thô cho Phiêu Phiêu Diêu Diêu, nhờ cô chế chút băng vải, sau đó lại đi vào Thổ Thạch Lâm một chuyến.
Tuy Phó bản Thổ Thạch Lâm đã sớm bị một người tên là “Cain phẫn nộ” giành được First kill nhưng chỉ mình điều này c không thể ngăn cản sự nhiệt tình của Diệp Từ đối với Phó bản này.
Trang bị màu lam tuyệt đối không thể đánh đồng với trang bị màu tím, nếu Diệp Từ vẫn còn dùng trang bị màu lam thì muốn một mình solo đánh hạ phó bản một cách thuận lợi đúng thật có chút khó khăn. Nhưng giờ cô đã mặc một nửa bộ trang bị Độc Hạt trên người, cộng thêm lão Tam sau khi đạt 100 điểm trung thành, kích phát được kỹ năng “ngăn cản”, cô còn chần chờ nữa thì quả thực đúng là đồ ngốc.
Sau khi thoải mái giết chết Boss John lớn nhất của Thổ Thạch Lâm, Diệp Từ nhịn không được huýt sáo vang trời.
Trang bị màu tím nha là Trang bị màu tím nha, chẳng những tỷ lệ miss bị giảm, mỗi lần cô đánh quái gần như lần nào cũng kích phát bị động kỹ năng, quả thật quá thuận lợi. Lúc chưa có mấy kiện sáo trang này, Diệp Từ không hề nắm chắc sẽ thông qua Phó bản Thổ Thạch Lâm.
Đến trước thi thể Boss John, Diệp Từ sờ một cái, mắt cô liền sáng lên, dĩ nhiên là một quyển kỹ năng.
Bắn liên hoàn: cấp 1, kích hoạt tiềm lực Thợ Săn, khiến một mũi tên biến thành bốn mũi tên, liên tục công kích mục tiêu. Cấp bậc học tập: 12.
Bắn liên hoàn là một trong những kỹ năng công kích chủ yếu của Thợ Săn, một cấp có thể bắn ra 4 mũi tên, nếu đạt đến cấp 10, vậy có thể liên tục bắn ra 20 tên, cộng thêm Bạo kích nữa thì giá trị thương tổn không thể dùng bàn tay để tính toán nữa rồi.
Diệp Từ nhìn bản kỹ năng mà vui mừng quá đỗi, tỷ lệ xuất hiện là 2%. Kiếp trước Diệp Từ đánh phó bản này không dưới 50 lần, nhưng đây là lần đầu tiên cô đánh ra bản kỹ năng này. Thật không biết nên nói cô xui xẻo hay may mắn đây.
Vỗ tay, quyển sách liền biến thành ánh sáng nhập vào trong thân thể Diệp Từ.
Ngoại trừ “Búp bê vải của Raimi” và “Cánh tay phải của John” là vật phẩm cần cho nhiệm vụ, bên cạnh cũng có vài trang bị khác nhưng Diệp Từ đều không thể sử dụng, duy chỉ có một chiếc nhẫn khiến Diệp Từ để mắt.
Chiếc nhẫn bất bình:
Lam trang
Lực lượng +5
Tinh lực +5
Trí lực +8
Yêu cầu cấp bậc 12.
Tuy là trang bị của Druid nhưng tốt hơn còn không có, dù gì đeo nhẫn lên cũng tăng 5 điểm lực lượng. Diệp Từ chẳng thèm suy xét liền nhặt lên đeo vào, sau đó thu hết những món đồ còn lại bao gồm cả nước thuốc và tiền vàng rồi rời khỏi phó bản, trở về thành Hồng Hồ.
Cánh tay phải của John là vật phẩm của nhiệm vụ thứ ba trong Chi Hệ Nhiệm Vụ, có thể giao cho bất cứ thị trưởng nào, hơn nữa có thể đổi lấy Danh vọng trong thành thị ấy.
Đồ vật tốt như vậy Diệp Từ đương nhiên đưa cho thị trưởng Thành Hồng Hồ.
“Thợ săn trẻ tuổi, con đã lam ta nhìn con bằng ánh mắt khác xưa!” Thị trưởng Thành Hồng Hồ đẩy đẩy gọng kính mắt, nhìn nhìn cánh tay phải của John, liền lấy một chiếc khăn tay ra bịt kín mũi, bộ dáng ghét bỏ: “Đúng vậy, đây thật là cánh tay phải của John! Con thật quá dũng cảm! Tốt lắm tốt lắm, thứ này ghê tởm quá, ta là một người cao quý như vậy, sao có thể nhìn thứ này? Con cất nhanh đi.”
Diệp Từ vội vàng bỏ cánh tay phải của John vào ba lô.
“Được rồi, con đi tìm Quan Hành Chính đi, hắn sẽ trao phần thưởng cho con!” Thị trưởng nói xong liền đứng dậy về phòng làm việc, vừa đi vừa thì thầm, đồ vật kia rất gớm ghiếc.
Diệp Từ giả vờ thi lễ với bóng lưng của ông, sau đó lập tức đi đến phòng Quan Hành Chính.
Hiển nhiên, Quan Hành Chính dễ nói chuyện hơn Thị trưởng, chẳng những hào phóng nhận “Cánh tay phải của John” Diệp Từ đưa lên. Hơn nữa còn thưởng cho cô phần thưởng rất phong phú.
Danh vọng ở Thành Hồng Hồ 2000 điểm, kim tệ 1000 thêm 2 điểm thiên phú.
Nhờ cái này mà danh vọng của Diệp Từ tăng vọt từ cấp hữu nghị lên cấp thân mật, điều này cũng đại biểu cho việc cô có thể nhận thêm nhiều nhiệm vụ mà trước đó không thể nhận được. Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là cuối cùng cô cũng có thể mở ra hệ thống quân hàm tại thành Hồng Hồ.
Hệ thống Quân hàm là vốn là hệ thống dành riêng cho người chơi, chỉ cần người chơi đạt đến độ thân mật với thành thị liền có thể mở ra Hệ thống quân hàm của chính mình, đi nhận một ít nhiệm vụ thành thị tuyên bó. Đương nhiên phải căn cứ chức vụ trong thành của người chơi, nói không chừng còn có thể nhận được nhiệm vụ cấp thần.
“Phía tây bắc Thành Hồng Hồ xuất hiện một thi thể, bạn có muốn đi điều tra nó không.” Quan Hành Chính lập tức liền tuyên bố bước tiếp theo của Chi Hệ Nhiệm Vụ với Diệp Từ, Diệp Từ lập tức tiếp nhận.
Kế tiếp, Quan Hành Chính lại tuyên bố thêm một nhiệm vụ nữ: “Thợ săn trẻ tuổi, bạn đã vì Thành Hồng Hồ làm rất nhiều chuyện, chúng tôi đều xem bằng mắt, ghi tạc trong lòng, Thành Hồng Hồ dân chúng đều nhớ rõ bạn, tuy rằng bạn mới gia nhập Thành thị không lâu nhưng tôi tin tưởng bạn thật lòng yêu thành thị này, giờ tôi muốn mời bạn trở thành Công dân Thành Hồng Hồ, bạn đồng ý không?”
Diệp Từ chọn đồng ý ngay mà không cần suy nghĩ.
Trong game Vận Mệnh, người chơi có thể chọn bất cứ tòa thành nào thành quê nhà của mình và chỉ có thể chọn một tòa thành duy nhất. Thế nên vì sự phát triển lâu dài, bất cứ ai cũng phải cẩn thận tính toán, nếu chọn sai thì chắc chắn sẽ phải trả cái giá không hề nhỏ.
Nếu gần tòa thành có nhiều thảm thực vật phong phú tươi tốt thì nó là nơi lý tưởng dành cho người luyện chế dược va nấu nướng. Còn tòa thành có nhiều mỏ khoáng sản thì thích hợp với những người theo nghề xây nhà, đào khoáng, rèn vũ khí. Những tòa thành gần phó bản thì hợp với những công hội hoặc những người máu chiến đấu…
Từ đó cho thấy, việc chọn quê nhà là việc rất quan trọng quyết định tương lai sau này của người chơi. Có rất nhiều người chơi ban đầu không hiểu đạo lý này nên cứ chọn bừa, về sau phải tốn không ít tiền để được phép thay đổi đến tòa thành phù hợp với mình.
Về phần Diệp Từ, chọn Thành Hồng Hồ ngoại trừ vì nơi này hội viên của Công Hội Thiết Huyết Chiến Qua buộc định Hồi thành Thạch nhiều, nguyên nhân trọng yếu hơn là vì sau này thành thị này sẽ trở thành một trong mười hai thành thị phồn thịnh nhất Vận Mệnh.
Tuy bây giờ Thành Hồng Hồ có vẻ hẻo lánh, người chơi cũng ít, nhưng tương lai không lâu, bên cạnh Thành Hồng Hồ sẽ xuất hiện một vài phó bản cao cấp, cấp bậc đều là hơn 70. Không chỉ có thế, phụ cận Thành Hồng Hồ non xanh nước biếc, thảm thực vật động vật đều rất nhiều, không xa còn có khoáng sản phong phú. Thật sự là một nơi tập trung đủ thiên thời địa lợi nhân hòa.
Diệp Từ không thể nào quên, vài năm sau Thành Hồng Hồ phát triển quá mức, nơi nơi đều là người, trở thành công dân nơi này bị người chơi điên cuồng tranh cướp.
“Chúc mừng bạn đã trở thành Công dân Thành Hồng Hồ.” Vẻ mặt đang-giải-quyết-chuyện-công của Quan hành chính nháy mắt biến đổi, trở nên hòa nhã dễ gần hơn sau khi Diệp Từ trả lời đồng ý gia nhập, khiến Diệp Từ có cảm giác thực giống như được trở về với gia đình.
Trên người Diệp Từ phát ra ánh kim chói mắt, Hệ thống lập tức bắt đầu thông báo.
“Thợ săn trẻ tuổi Công Tử U sau khi trải qua một cuộc lữ hành dài đằng đẵng, rốt cục đã tìm được được gia đình ấm áp của mình nơi Thành Hồng Hồ, lựa chọn cố định gia nhập Thành Hồng Hồ, trở thành công dân Thành Hồng Hồ! Thật đáng chúc mừng!”