Chương 17: Giết Người (2)

Long Thành

Fermi gian nan nuốt nước miếng, hai má cơ nhục cứng ngắc, chân không tự chủ bắt đầu hơi hơi run run, trên mặt bảo trì nụ cười cứng ngắc: "Không cần không cần, cậu muốn về nhà, tôi giúp cậu đi giáo vụ xin phép, không cần giết người."

Long Thành ồ một tiếng, như có chút suy nghĩ: "Không cần giết người à."

Không lẽ không thể giết người thì thật đáng tiếc như vậy sao?

Vẻ mặt Long Thành thật sự suy tư, làm cho Fermi thiếu chút nữa xoay người quay đầu bỏ chạy. Hắn từng tham gia chiến tranh, đối với mùi máu tươi thực mẫn cảm. Thiếu niên trước mắt nhìn như yếu đuối, nhưng không biết vì sao, Fermi luôn có loại trực giác không giám thở mạnh, giống như mình đối mặt là sinh vật cực độ nguy hiểm không được biết đến nào đó.

Fermi thốt ra: "Thực không cần giết người."

Lời vừa ra khỏi miệng, Fermi thế mà sinh ra một chút cảm giác xấu hổ, vì cái gì mình nhấn mạnh câu này như vậy? Nhưng mà nhìn thấy Long Thành gật đầu, mình lại không hiểu thở phào một hơi thì lại là chuyện gì vậy?

Hắn đến Bonin cũng đã ba năm, kiến thức qua học sinh không bình thường, biến thái rất nhiều, có người một ngày không đánh nhau là không thoải mái, có người không có việc gì thì nghĩ nổ tung trường học, có người còn tự đánh chính mình vân vân.

Nhưng mà so với Long Thành, đều là một đám cục cưng ngoan ngoãn.

Long Thành sau khi gật đầu tiếp tục đi tới, Fermi thở ra một hơi vội vàng đuổi theo. Hắn nâng tay lên chuẩn bị lau mồ hôi lạnh trên trán, phía trước Long Thành lại hỏi một câu.

"Vậy khi nào thì giết người?"

Cánh tay Fermi vừa mới nâng lên dừng ở giữa không trung, hắn đã muốn bị bức đến phát điên rồi. Ông trời ơi, tôi tạo nghiệt gì vậy! Đó là một tên biến thái không có việc gì thì cân nhắc giết người mà!

Có nên từ chức hay không?

Hít sâu ba lượt, Fermi cố lấy dũng khí cuối cùng: "Long Thành, trường học cấm giết người."

Long Thành dừng bước chân lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Fermi.

Trên đời này còn có doanh huấn luyện không giết người?

Fermi chân thật nói: "Long Thành, đây là trường học, ở đây là tới học bản lãnh, không phải tới giết người. Ở trường học, bất luận kẻ nào bị giết, hậu quả đều cực kỳ nghiêm trọng, đây là phạm tội nghiêm trọng!"

Vẻ kinh ngạc trên mặt Long Thành biến mất, lại khôi phục vẻ mặt bình thường.

Thì ra thật là doanh huấn luyện không thể giết nhân. Long Thành tâm tình lại tốt hơn một chút, hắn không thích giết người. Bất quá, giết người không tính là bản lãnh? Long Thành cảm thấy nói không đúng, bất quá hắn không tính phản bác, mà là tiếp tục hỏi: "Nếu gặp công kích thì làm sao?"

Fermi thở ra một hơi, bất tri bất giác, phía sau lưng hắn đã ướt đẫm mồ hôi: "Cậu có thể tiến hành phản kích, nhưng mà vô luận thế nào, tuyệt đối không thể giết người!"

Fermi ở câu "tuyệt đối không thể giết người" nâng âm lượng lên cao, cường điệu cường điệu.

Long Thành vẻ mặt không có biến hóa, tiếp tục hỏi: "Tôi có thể đánh cho bị thương?"

Fermi gật đầu: "Có thể."

"Không thể giết chết, chỉ có thể đánh cho bị thương..." Long Thành ồ một tiếng, hỏi tiếp: "Tiêu chuẩn bị thương là gì?"

Fermi cảm thấy mình muốn điên rồi, hắn lại hít sâu một hơi: "Lấy điều kiện chữa bệnh hiện tại có thể trị liệu làm tiêu chuẩn, lấy trường học không thể ra mạng người làm tiêu chuẩn!"

"Ồ, vậy tử vong từ từ thì sao?"

"Bỏ qua thời gian chạy chữa tốt nhất mà dẫn đến cái chết thì sao?"

"Ở bên ngoài trường tử vong thì sao? Nếu như vậy thì những ngày nghỉ là thời gian có thể khởi xướng công kích?"

Long Thành liên tiếp đưa ra vấn đề.

Fermi mở lớn miệng, ngây ra như phỗng.

Ở chỗ sâu trong ánh mắt của Long Thành, sáng lên hào quang âm u.

Những nghi hoặc sau khi tiến vào trường giờ phút này tất cả đều cởi bỏ, thì ra là do mình lý giải sai lầm, doanh huấn luyện này, không phải học tập làm thế nào giết người, mà là học tập làm thế nào thương mà không chết. So với giết người đơn thuần, thương mà không chết khó khăn cao hơn vài cấp bậc, bên trong đề cập tới kỹ xảo cùng tri thức mười phần phức tạp, hắn có thể nghĩ đến rất nhiều, ví dụ như kết cấu thân thể con người, y học, độc dược học, kết cấu Quang Giáp vân vân…

Trước kia mình học đều là một kích tất sát, cho nên lúc này là phải bắt đầu học tập lại từ đầu.

Doanh huấn luyện này, ồ trường học, không đơn giản!

Trao đổi ngắn ngủn, Fermi cảm nhận được áp lực, hắn quyết định nói sang chuyện khác: "Thiết Canh Vương còn cần không?"

Thấy Long Thành không quá rõ ràng, Fermi giải thích nói: "Tuy hôm nay biểu hiện của cậu rất tốt, nhưng mà trình độ của Thiết Canh Vương, rất khó để cho cậu sinh tồn ở trong trường học."

"Cậu có học bổng, có thể mua trang bị tốt hơn, tôi xem xem." Mắt kính thông minh khống chế não của hắn não kết nối với mạng, màn hình mini trên thấu kính không ngừng biến hóa: "Oa, tín dụng hai trăm vạn, chỉ có thể lấy dùng mua trang bị bên trong trường. Chậc chậc, xem ra trường học là hạ vốn gốc, tôi đến đây ba năm, lần đầu mới biết trường học chúng ta có học bổng."

Hắn tiếp tục lật xem, nói tiếp: "Cậu là thủ tịch đốc tra Phòng tác phong và kỷ luật, mỗi tháng có thể lĩnh tính dụng mười vạn, dùng để bổ sung đạn dược cùng năng lượng. Cái đãi ngộ này, còn cao hơn cả tôi."

Fermi vẻ mặt hâm mộ: "Thiết Canh Vương còn cần không? Không cần mà nói, có thể xử lý báo hỏng."

Rất nhiều nội dung Long Thành nghe không hiểu lắm, nhưng mà Thiết Canh Vương hắn không muốn bỏ, hắn nói: "Cần."

"Tốt." Fermi trả lời cũng thực rõ ràng: "Ta sẽ điều một chiếc thuyền kéo lại đây. Ở trường học chúng ta, phí kéo chuyển tiêu chuẩn là 500/1km. Hoàn hảo phóng tác phong và kỷ luật chúng ta, đối với phụ trách phòng hiệu trưởng, là người một nhà, miễn phí! Chúng ta trước đi trung tâm trang bị?"

Long Thành nói ok.

Hắn trong lòng không nắm chắc, doanh huấn luyện lần này, cùng trước kia là cực kỳ không giống, lại có thể còn phát trang bị vũ khí. Hắn nhớ rõ doanh huấn luyện trước đây, vũ khí của bọn họ cần tự mình cướp lấy.

Không lâu sau, một chiếc phi thuyền loại nhỏ màu trắng dừng ở trước mặt hai người. Phi xa dài ước chừng ba mươi thước, sơn phun màu trắng, bụng đặc biệt lớn, nhìn qua tựa như một con cá ăn no căng bụng. Thượng tầng là khoang hành khách, hạ tầng là khoang chứa hàng, thân thuyền có một dấu hiệu móng vuốt.

Cửa khoang chứa hàng mở ra, ba cánh tay máy móc giống như là vòi bạch tuộc chợt vươn ra, bắt lấy Thiết Canh Vương. Thiết Canh Vương nặng nề, dễ dàng bị kéo vào khoang chứa hàng.

Cửa tự động khoang hành khách thượng tầng mở ra, Fermi dẫn đầu lên thuyền, Long Thành cũng đi lên theo.

Khoang hành khách thực rộng mở, đáy thủy tinh có thể thấy được toàn cảnh dưới đất, có thể thưởng thức phong cảnh bốn phía.

Sô pha quá mức mềm mại, không tiện phát lực, Long Thành ngồi thử liền đứng lên. Doanh huấn luyện này khắp nơi lộ ra bất thường, mình phải cẩn thận.

Chung quanh tất cả đều thực xa lạ, hắn không thích nơi xa lạ.

Fermi mở ra bar đồ uống: "Uống chút không? Miễn phí."

Long Thành lắc đầu.

Fermi cũng không thèm để ý, tự mình lấy ra mấy lon, đặt mông ngồi ở trên sô pha, phát ra rên rỉ thoải mái: "Nhờ phúc của cậu, mới có thể hưởng thụ một lần. Trung Tâm An Ninh chính là mẹ kế nuôi mà, dùng thuyền mình kéo cũng phải trả tiền. Chúng tôi cũng là quỷ nghèo, cho dù Quang Giáp nửa đường tắt lửa, đi cũng phải bò mà đi, thuyền kéo là ngồi không nổi."

Nhấn Mở Bình Luận