Chương 23

[Mau Xuyên Hệ Thống] Thanh Mai Trúc Mã Nhà Bên

Một đêm qua đi.

Lần này Vương Tiêm dậy rất sớm, khi cô ra khỏi phòng vừa vặn cũng thấy Tử Bạch.

" Tử Bạch!" Vương Tiêm vội vàng đi lên trước, một tay câu lấy cánh tay Tử Bạch, cười với hắn:" Chào buổi sáng."

" Chào buổi sáng." Tử Bạch cũng hướng cô cười:" Chúng ta xuống ăn sớm một chút đi."

" Ân ân." Vương Tiêm gật gật đầu.

Đi xuống lầu, thấy hai người quen, đó cũng chính là Tử Tuệ và Trương Vũ, bọn bọ thấy bọn Vương Tiêm cũng chào hỏi.

" Các cậu cũng dậy sớm vậy?" Vương Tiêm dò hỏi Tử Tuệ.

" Hôm nay Tử Bạch thi đấu, dù sao cũng không có việc gì, liền tính là đi theo các cậu xem." Tử Tuệ ăn salad, không quen với hương vị này khẽ nhíu mày.

"Tử Bạch, tớ muốn ăn cháo, không muốn ăn cái này." Vương Tiêm chỉ chỉ trên bàn cơm tây, toàn rau xanh.

" Được, có phải cháo tôm hay không? Có muốn thêm chút thịt nạt không?" Tử Bạch cười hỏi.

" Ân ân, Tử Bạch là tốt nhất." Vương Tiêm cười càng thêm sáng lạn.

" Uy uy uy! Người trả tiền là tôi, cậu có phải hay không nên thỉnh cầu tôi a?" Trương Vũ ở bên kia vội nói.

" Tấm tắc, cậu xem Tử Tuệ xem, vẻ mặt ăn có chút không quen, người nào đó còn không nhìn thấy, vậy mà có tâm tình cùng tôi đấu võ mồm sao." Vương Tiêm phiết miệng.

Trương Vũ lập tức nhìn về phía Tử Tuệ, thấy salat trên bàn Tử Tuệ không động vàp, hoa quả chỉ ăn một chút.

" Tớ cũng muốn hai phần, Tử Bạch cậu làm bốn phần đi, mỗi người một phần." Trương Vũ sốt ruột nhìn về phía Tử Bạch.

" Biết rồi." Tử Bạch bất đắc dĩ cười, lại nhìn Vương Tiêm." Cậu lại đây ngồi đi, tớ lập tức mang tới."

" Ân ân." Vương Tiêm ngoan ngoãn gật đầu rồi vào chỗ ngồi.

Một bàn giờ chỉ còn ba người, Vương Tiêm nhàm chán nhìn rau xanh trước mặt, vẻ mặt ghét bỏ đem mâm đẩy ra xa.

" Vương Tiêm, Tử Bạch là một chàng trai đàng hoàng." Tử Tuệ trêu ghẹo nói.

" Hắc hắc, tớ về sau nhất định phải gả cho hắn.: Vương Tiêm phủng mặt meo meo cười.

" Thích hắn tới nư vậy?" Tử Tuệ có chút kinh ngạc, tuy rằng cô biết Vương Tiêm thích Tử Bạch, nhưng nghe thấy câu nói đó có chút khiếp sợ.

" Đúng vậy, thích nhất."

Trương Vũ một bên cũng bị Vương Tiêm cảm nhiễm, kích động nói: " Tớ cũng thích Tử Tuệ nhất."

...........

Trương Vũ nói xong liền phản ứng lại, sắc mặt có chút hồng, ánh mắt thấp thỏm không dám nhìn, một hồi, không chịu được không khi yên tĩnh này, cuống quít đứng dậy." Tớ đi xem Tử Bạch, các cậu ở lại chờ đi." Hắn nói xong liền vội vàng rời đi.

" Phốc! ha ha ha ha ha ha!" Vương Tiêm ôm bụng bắt đầu cười, Trương Vũ này thật biết chơi a, ha ha ha!

Tử Tuệ vốn dĩ có điểm xấu hổ, nhưng lúc này bị tâm tình Vương Tiêm cảm nhiễm, cũng nhẹ giọng nở nụ cười.

"Này ngốc...... Tử...... Ha ha ha ha!" Vương Tiêm cười ra nước mắt.

"Đừng cười, mặt hắn mỏng, huống chi uổi tác hắn còn nhỏ, cũng chỉ nói chơi mà thôi." Tử tuệ khuyên Vương Tiêm còn đang cười.

Vương Tiêm nghe thấy thế lập tức không phục lại bình thường, nhìn Tử Tuệ nói:" Kỳ thât tới cảm thấy Trương Vũ rất thích cậu, từ nhỏ đến lớn đều thích cậu, Tử Tuệ còn cậu thì sao?" Tuy rằng chán ghét tv, nhưng hiện tại phải làm mai cho bọn họ, như vậy cô mới có cơ hội, tuy rằng cơ hôi bây giờ đã rất lớn.

" Bây giờ nói thích cái gì, chỉ là trẻ con thôi, về sau hắn đến thế giới bên ngoài sẽ gặp được cô gái tốt." Tử Tuệ lắc đầu

Nhấn Mở Bình Luận