Mịch Tiên Lộ
Sau khi thiếu nữ thu tiểu kiếm, có lẽ trong lòng cảm thấy hơi áy náy, bèn nói với Triệu Địa:
- Ngươi xem thử trong túi trữ vật có thứ gì, hẳn là có không ít thứ tốt, tất cả thuộc về ngươi hết.
Nói xong những lời này, nàng không nhịn được cười cười xảo quyệt, đây là nàng đang giả bộ hào phóng.
Nếu như trên người thanh niên nam tử kia còn có pháp khí tốt hơn, vậy vì sao vừa rồi lại không sử dụng, cho nên hẳn là trong túi trữ vật của y cũng sẽ không có cái gì tốt cả.
Triệu Địa nào biết điều ngoắt ngoéo bên trong, còn tưởng rằng đây là thiếu nữ cảm tạ ân cứu mạng của mình, mới tự nguyện để toàn bộ vật phẩm lại cho mình.
Hắn theo lời thiếu nữ rót một ít linh lực vào túi trữ vật, sau đó khẽ run một cái, đổ tất cả vật phẩm bên trong ra. Có một quyển sách cũ rách, còn có mười mấy khối đá màu sắc khác nhau.
Những khối đá này chính là linh thạch. Sở dĩ gọi là linh thạch, tên như ý nghĩa, chính là đá có chứa một số linh lực nhất định. Loại đá chứa linh lực này có công dụng hết sức bao la rộng rãi đối với người tu tiên. Lúc ngồi tĩnh tọa tu luyện chỉ cần nắm một khối linh thạch như vậy trong tay là có thể nhanh chóng hấp thu linh lực trong đó chuyển hóa thành linh lực của bản thân mình, nhanh hơn rất nhiều so với thổ nạp linh khí bình thường, cho nên có thể giảm bớt rất nhiều thời gian tĩnh tọa.
Ngoài ra bất kể là luyện chế pháp khí hay là bố trí pháp trận, đều cần linh thạch với số lượng và chất lượng nhất định. Nhất là bố trí pháp trận, hoàn toàn dựa vào linh thạch cung cấp linh lực, uy lực pháp trận lớn hay nhỏ lệ thuộc trực tiếp vào chuyện linh thạch chứa đựng bao nhiêu linh lực. Vì vậy, cơ hồ mỗi người tu tiên đều không thể rời bỏ linh thạch, mà linh thạch cũng trở thành một đơn vị tiền tệ trên Tu Tiên Giới, cũng tương tự như hoàng kim bạc trắng ở thế giới phàm nhân.
Căn cứ linh thạch chứa bao nhiêu linh lực bên trong, có thể chia linh thạch làm ba loại: hạ phẩm linh thạch, trung phẩm linh thạch cùng thượng phẩm linh thạch. Trung phẩm linh thạch chứa linh lực ước chừng gấp trăm lần hạ phẩm linh thạch, nhưng giá của nó lại cao hợn một trăm khối hạ phầm linh thạch. Bởi vì linh thạch cao cấp có thể cung cấp linh lực một lần nhiều hơn, tác dụng càng rộng rãi hơn.
Hơn nữa trong các loại quặng linh thạch, số lượng trung phẩm linh thạch cũng ít hơn hạ phẩm linh thạch rất nhiều. Về phần thượng phẩm linh thạch, mặc dù linh lực cũng chỉ gấp trăm lần trung phẩm linh thạch, nhưng thông thường giá trị của nó được tính gấp một ngàn lần trung phẩm linh thạch.
Đây là bởi vì thượng phẩm linh thạch thật sự là quá ít, vật gì hiếm sẽ đắt. Trong sách ở Tàng Thư các của Giản gia có nhắc tới, có lẽ chỉ có các lão quái Nguyên Anh trong truyền thuyết mới có được vật hiếm có này. Về phần thượng phẩm linh thạch có công dụng đặc biệt gì, cũng không thấy trong sách ghi lại.
Trên người Triệu Địa có ba khối hạ phẩm linh thạch, bao gồm linh thạch thuộc tính Hòa có màu đỏ nhạt, linh thạch thuộc tính Thủy có màu lam nhạt, cùng một khối linh thạch thuộc tính Mộc màu xanh biếc. toàn là hạ phẩm linh thạch tương đối thường gặp. Mà trong số mười mấy khối linh thạch trước mắt hắn, lại có một khối rõ ràng khác với những khối còn lại.
Đây là một khối linh thạch thuộc tính Hỏa, chẳng những phát tán linh lực cao hơn rất nhiều so với hạ phẩm linh thạch thuộc tính Hỏa bình thường, hơn nữa màu sắc cũng đậm hơn nhiều, có màu đỏ sẫm, lại thêm chất liệu có vẻ như trong suốt, giống như là trung phẩm linh thạch trong sách đã miêu tả.
- A, trung phẩm linh thạch!
Thiếu nữ cũng chú ý tới, thấp giọng kêu lên, trong lòng thoáng qua chút hối hận.
Bất quá nàng cũng không nói thêm gì nữa, dù sao giá trị của những thứ này cộng lại cũng không hơn một trăm linh thạch, trung phẩm pháp khí mà nàng lấy được có giá trị cũng phải từ một trăm tới hai trăm hạ phẩm linh thạch. Thanh niên kia còn có thứ tốt như trung phẩm linh thạch này chính là chuyện mà nàng không ngờ tới.
- Mau thu hết thảy đi, trời cũng đã sắp tối, không phải là ngươi muốn đi Lưu Vân phường thị sao, vừa đúng lúc ta cũng muốn đi, chúng ta đi nhanh đi thôi.
Thiếu nữ ngẩng đầu nhìn trời, thúc giục Triệu Địa. Triệu Địa nhặt quyền sách cũ rách kia lên, trên bìa da có ghi là Liệt Diễm Quyết. Hắn chỉ liếc mắt nhìn qua bèn tiện tay ném trở lại túi trữ vật, sau đó thu hết tất cả linh thạch bên ngoài vào.
Túi trữ vật này quả nhiên dễ sử dụng, Triệu Địa chỉ cần rót vào trong đó chút ít linh lực, sau đó lợi dụng thần thức là có thể dễ dàng lấy ra hoặc là bỏ vào một vật phẩm, làm cho hắn cảm thấy đơn giản giống như ma thuật.
Trong đầu Triệu Địa vẫn còn lưu giữ hình ảnh hương diễm thiếu nữ tắm trong đầm. Hiện tại mũi ngửi thấy mùi hương thơm trên người mỹ nữ, lại được mỹ nữ mời đồng hành, đương nhiên hắn sẽ không từ chối.
Hai người đi thẳng tới vách đá kia.
Coi như cũng đã trải qua một cuộc chiến sinh tử cùng nhau, quan hệ giữa hai người cũng trở nên thân thiết hơn một chút, dọc trên đường đi cười cười nói nói. Đương nhiên thường là thiếu nữ kể một ít chuyện lạ trên Tu Tiên Giới, Triệu Địa nghe cảm thấy hay hay, thỉnh thoảng hỏi mấy câu thông thường, thiếu nữ nhất nhất giải đáp cho hắn.
- Ta tên là Liễu Doanh Doanh, là Liễu gia ở Tây Bắc Lưu Vân Sơn. Ngươi từ đâu tới?
- Ta tên là Triệu Địa, không môn không phái, là một tán tu.
- Triệu Địa không muốn nói mình là Giản gia, dù sao Nam Hoa Sơn Giản gia ở Cồn châu vẫn có một chút danh vọng, hắn cũng không muốn cho Giản gia mất mặt. Về phần Liêu gia ở Tây Bắc Lưu Vân Sơn mà đối phương vừa nói, Triệu Địa chưa từng nghe qua.
- Đúng rồi, vừa rồi ngươi bị tiểu kiếm đâm trúng có sao không?
- Nhờ ta phóng xuất pháp khí phi đao ngăn được, có lẽ là tiểu kiếm kia đã liên tiếp phá ba vòng bảo vệ của ta, cho nên uy lực còn lại cũng không lớn.
- Ủ, ta đoán cũng vậy, nếu không hạ phẩm pháp khí của ngươi làm sao có thể dễ dàng ngăn cản như vậy được...
Hai người vừa đi vừa tán gẫu, trong lúc không hay không biết đã tới vách đá kia. Thiếu nữ móc ra một chiếc ngọc bài nhỏ màu đỏ, nhỏ giọng nói mấy câu với nó, ngón tay thon dài khẽ điểm một cái. Ngọc bài kia lập tức hóa thành một đạo hỏa quang xông thắng lên sườn núi, trong nháy mắt biến mất vào trong mây mù.
Thiếu nữ quay đầu lại nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Triệu Địa, ra vẻ không hiểu.
- Chẳng lẽ ngươi chưa từng thấy qua truyền âm phù sao?
Sắc mặt Triệu Địa đỏ bừng, vội vàng chuyển đề tài:
- Ta biết truyền âm phù, nhưng vì sao sáng nay nàng không nói cho ta biết, đến lối vào phải sử dụng truyền âm phù?
Thiếu nữ trừng mắt nhìn hắn, lộ ra vẻ nghịch ngợm, cười hì hì nói:
- Ngươi đâu có hỏi ta! Ngươi hỏi là: tiên tử, lối vào Lưu Vân phường thị ở nơi nào? Ngươi chỉ hỏi lối vào ở nơi nào, mà không có hỏi làm thế nào tiến vào lối vào, làm sao ta nhớ nói cho ngươi biết?
Thiếu nữ cố y bắt chước giọng điệu Triệu Địa nói chuyện. Triệu Địa nhất thời á khẩu nghẹn lời. Sau khi thiếu nữ sử dụng truyền âm phù chừng vài phút, mây mù nồng đậm trên sườn núi thình lình cuộn lên. Một mảng linh quang ngũ sắc chậm rãi hiện ra, kéo dài xuống tận chân núi, hình thành một chiếc thang ánh sáng ngũ sắc rộng chừng hai ba thước, rất là xinh đẹp.
- Chúng ta mau vào đi thôi, một lát nữa tu sĩ trực nhật của Lưu Vân phường thị sẽ phong bế thông đạo này lại.
Nói xong thân hình thiếu nữ thấp thoáng một cái, sau vài bước đã đến thang ngũ sắc kia. Triệu Địa cũng vội vàng đứng lên trên thang ngũ sắc.
Thang ngũ sắc bắt đầu chậm rãi dâng lên cao, mang hai người vào trong sương mù dày đặc, sau đó liền hóa thành điểm điểm linh quang biến mất trong sương mù.
- Đây chính là Lưu Vân phường thị ư? Vốn Triệu Địa tưởng rằng nói phường thị, bất quá chỉ là vài con phố phồn hoa, vài cửa hàng hai, ba tầng mà thôi. Nào ngờ sau khi sương mù dày đặc tản đi, trước mắt hắn xuất hiện một ngọn tiên sơn nguy nga hùng vĩ