Chương 16: Cầu Hôn

Mịch Tiên Lộ

Triệu Địa rào đón hỏi han một hồi, rốt cục Liễu Doanh Doanh cũng thổ lộ tâm trạng buồn bực của mình.

Thì ra là lần trước lúc nàng trở về nhà, bất ngờ phát hiện ra có một vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ trong nhà, tên là Lữ Kiều. Vị tiền bối pháp lực cao cường này là một vị quản sự của Ly Hỏa tông, môn phái mà Liễu gia dựa vào. Mà lần này y tới Liễu gia, trên danh nghĩa vì luyện đan mà tới. Y lấy ra một đống lớn nguyên liệu linh thảo linh dược giao cho gia chủ Liễu gia, cũng chính là phụ thân của Liễu Doanh Doanh, bảo lão giúp một tay luyện chế mấy lò Thanh Linh hoàn.

Phụ thân nàng hết sức mừng rỡ, lập tức đồng ý. Đối với một Luyện Đan sư mà nói, quan trọng nhất là có được thật nhiều nguyên liệu có thể luyện chế, từ đó tích lũy kinh nghiệm phong phú, từ từ nâng cao xác suất luyện chế thành công, cuối cùng mới có thể đạt tới một đẳng cấp cực cao: trở thành một vị Luyện Đan sư chạm vào là nóng bỏng tay.

Liễu Doanh Doanh giúp đỡ phụ thân cùng nhau luyện đan mấy chục ngày, thuận lợi luyện ra mấy lò Thanh Linh hoàn. Sau khi nộp lên cho Ly Hỏa tông, còn nhận được một khoản thù lao không nhỏ. Vốn đây là một chuyện rất tốt, toàn Liễu gia ai ai cũng cao hứng, còn tưởng rằng đã tới lúc vận chuyển.

Nhưng Liễu Doanh Doanh lại phát hiện ra tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ Lữ Kiều phụ trách chuyện này cho Ly Hỏa tông lại rất thường làm như vô ý nhìn mình chằm chằm, trong ánh mắt lộ ra vẻ mê đắm. Liễu Doanh Doanh bị dọa cho sợ hãi, cũng không dám ở lâu trong nhà, bèn tìm cớ rời nhà quay trở lại Lưu Vân phường thị.

Nhưng vào hôm qua, Liễu Doanh Doanh nhận được một phong thư truyền âm của phụ thân, trong thư nói rằng tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia đã chính thức cầu thân với Liễu gia, muốn nạp Liễu Doanh Doanh làm thiếp. Mặc dù trong lòng phụ thân nàng cũng không muốn nhưng cũng không dám từ chối thẳng thừng, chỉ nói rằng cần trưng cầu ý kiến con mình một chút.

Phụ thân nàng còn nói lão đã nghe ngóng nhiều nơi, phát hiện tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ này nổi tiếng là phường háo sắc ở Ly Hỏa tông. Y ỷ tu vi mình cao cường, thường hay nhắm vào những nữ tu sĩ cấp thấp có nhan sắc, thậm chí ngay cả phàm nhân cũng không tha, nghe nói đã cưới năm sáu phòng tiểu thiếp.

Hơn nữa người này lòng dạ hẹp hòi, nhớ kỹ cừu hận, phàm là nữ tu sĩ từ chối ngay mặt hay dùng lời sỉ nhục y, không ai có kết quả tốt. Nếu không phải gặp độc thủ cũng biến mất khỏi Tu Tiên Giới vô cùng bí ẩn.

Tên này cũng rất thông minh, từ trước tới nay không hề hạ thủ với những nữ tu sĩ có chỗ dựa lớn, cho nên vẫn chưa chọc tới những nhân vật sừng sỏ, tới nay vẫn sống hết sức ung dung. Những nữ tu sĩ Ly Hỏa tông không có lai lịch thân phận hiển hách, lại có mấy phần sắc đẹp thường ngày đối với vị sư thúc Trúc Cơ kỳ này là trốn xa chừng nào hay chừng đó.

Lần này Liễu Doanh Doanh bị y nhìn trúng, đối với Liễu gia không nghi ngờ gì là một tai họa không nhỏ.

Sau khi Triệu Địa nghe chuyện này, trong lòng cũng căm phẫn không dứt.

Hắn phẫn hận nói:

- Chẳng lẽ Tu Tiên Giới không có vương pháp hay sao, mặc cho thứ bại hoại như vậy muốn làm gì thì làm?

Liễu Doanh Doanh cười khổ một tiếng, giọng lạnh như băng nói:

- Vương pháp ư, người tu tiên vốn là cá lớn nuốt cá bé, dùng thực lực nói chuyện. Chỉ có tu vi của ngươi đủ cao, pháp lực đủ mạnh, lời của ngươi nói mới có phân lượng, lời của ngươi nói chính là vương pháp! Tu tiên vốn chính là nghịch thiên hành sự, từ cổ chí kim có bao nhiêu người có thể đắc đạo phi thăng. Bao nhiêu người tu tiên không để ý gian hiểm, liều mạng muốn gia tăng tu vi, không phải là vì một ngày nào đó có thể đạt được pháp lực ngập trời, giẫm chúng sinh dưới bàn chân sao?

- Đối với những tu sĩ cao cấp kia, tu sĩ Luyện Khí kỳ cấp thấp chúng ta cũng chẳng khác nào phàm nhân, chỉ là con kiến trong mắt bọn họ, bọn họ đâu thèm quan tâm tới sinh tử chúng ta?

Triệu Địa thừa hiểu đạo lý trong lời Liễu Doanh Doanh. Đối mặt với hiện thực của Tu Tiên Giới càng tàn khốc hơn cả thế tục giới mấy phần, những tu sĩ thực lực kém cỏi như bọn họ cơ hồ không có lực phản kháng. Hắn bèn nói:

- Vậy nàng định làm thế nào, thật sự chỉ có cách đáp ứng hay sao? Chi bằng nàng cùng thân nhân cùng nhau trốn đi thật xa kẻ đó, không chọc nổi chẳng lẽ không thể trốn sao?

- Ta cũng không biết nên làm gì bây giờ, lửa giận của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, không phải thế gia tu tiên nho nhỏ như chúng ta có thể chống lại được. Trừ phi là ta lập tức lập gia đình, mong rằng đối phương cũng sẽ không cưỡng ép nữ tu đã thành thân.

Thiếu nữ nhẹ nhàng nói, bất chợt quay đầu, mở thật to hai mắt, nhìn Triệu Địa chằm chằm không chớp. Một lúc lâu sau lại cất tiếng thở dài, quay đầu lại tiếp tục nhìn về phía trước, giống như là đang tự nói với mình:

- Thật ra thì cũng không phải là chuyện quá tệ hại. Những tu sĩ nho nhỏ tu vi kém cỏi như chúng ta nếu như có thể kết nối quan hệ với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nói không chừng còn có cơ duyên giúp cho tu hành tiến thêm một bước.

- Hơn nữa tên này phụ trách luyện chế đan dược trụ cột ở Ly Hỏa tông, như vậy về sau phụ thân ta cũng sẽ giành được rất nhiều ích lợi từ hôn sự này, tiến thêm một bước ở cảnh giới luyện đan. Nói không chừng ta cùng các đệ đệ muội muội còn có cơ duyên tiến vào Ly Hỏa tông tu hành...

Triệu Địa cũng nhất thời á khẩu, không biết nên nói gì cho phải.

Hai người im lặng hồi lâu, cho đến khi sắc trời đã tối, hai người mạnh ai nấy trở lại lầu các của mình.

Triệu Địa cũng không lập tức nghỉ ngơi, mà là cảm thấy tâm trạng phiền não, cần yên tĩnh một chút.

Hắn có một thói quen, lúc tâm trạng dao động bèn kiên nhẫn luyện chế vài đạo phù lục, thông thường sẽ đưa tới hiệu quả ngưng thần tĩnh tâm. Chuyện này cũng giống như trước kia khi hắn còn ở Địa Cầu, lúc gặp phải một vài chuyện buồn bực bèn vẽ tranh trong một hai tiếng, vừa có thể giải phóng tâm trạng, vừa có thể bình tĩnh lại.

Nhưng lần này lại không có hiệu quả, Triệu Địa liên tiếp luyện chế Kim Cương phù mười mấy lần, tất cả đều thất bại, tâm cảnh ngược lại càng thêm hỗn loạn hơn.

Lúc còn ở Địa Cầu, Triệu Địa đã là một thanh niên hiểu rõ về ái tình nam nữ. Sau khi chuyển sinh thành Ngũ Căn, không biết là vì nguyên nhân thân thể biến thành một đứa trẻ, hay là do tiên pháp mà hắn tu hành, chú trọng bình tâm tĩnh khí, thanh tâm quả dục, một mực dằn chuyện tình yêu nam nữ xuống đáy lòng, cho nên cũng không có để ý quá mức.

Sống bên cạnh mỹ nữ như Liễu Doanh Doanh ba năm qua, Triệu Địa cảm thấy đối phương vừa đáng yêu lại tự lập kiên cường, là loại người mà hắn hết sức hài lòng. Nhất là nàng yêu thương chăm lo cho thân nhân như vậy, trong số người tu tiên là vô cùng hiếm có. Nếu nói hắn không có một chút tình yêu nam nữ nào đối với Liễu Doanh Doanh, thuần túy là dối mình gạt người mà thôi.

Nhưng vì theo đuổi tiên đạo, hắn luôn luôn cố gắng chế ngự tình cảm rung động trong lòng. Mà sau khi nghe được tin Liêu Doanh Doanh bị tu sĩ Trúc Cơ kỳ cầu hôn, chút tình cảm rung động này không ngừng côn cào nhộn nhạo, làm cho hắn tâm phiền ý loạn.

Đồng thời cảm giác vô lực không thể làm gì, chỉ có thể mặc cho người ta làm thịt này cũng càng làm cho hắn cảm nhận sâu sắc về sự tàn khốc, bất đắc dĩ của Tu Tiên Giới.

Hắn lại vẽ một đạo Kim Cương phù, mới vừa đặt bút xuống, linh quang trên giấy phù chợp chớp tắt liên hồi. Một lúc sau chợt bùng cháy, hóa thành tro bụi, lại thất bại.

Triệu Địa vứt mạnh bút vẽ trong tay đi, tay phải gạt ngang bàn một cái, nhất thời phù chỉ đan sa rơi xuống đầy đất.

Sau đó mấy ngày, Triệu Địa cũng không gặp Liễu Doanh Doanh nữa, không biết là nàng tránh ở trong phủ không muốn ra ngoài, hay là đã lặng lẽ rời khỏi Lưu Vân phường thị.

Nhấn Mở Bình Luận