Nhu Tình Trong Anh
Trang fanpage Phong lão đại do Hạ Tâm quản lý đăng lên một dòng trạng thái.
"J4F: Nam diễn viên gạo cội nào đó bỏ về giữa chương trình trực tiếp để dỗ vợ, thật là thiếu chuyên nghiệp đi!."
Phía dưới tương tác của bài đăng:
"Nam diễn viên bỏ về giữa chương trình trực tiếp? Ý là Phùng Thế Phong?"
"Chẳng phải đang nói đến lão đại sao? Người bỏ về giữa chương trình trực tiếp chỉ có lão đại."
"Lão đại làm gì đã có vợ?"
"Đang đề cập đến lão đại sao?"
Chủ trang fanpage trả lời tất cả bình luận rất vắn tắt.
"Chỉ là J4F."
(J4F là cụm từ viết tắt cho rất nhiều cụm từ khác nhau như Just for friend- Dành cho bạn bè, Just for fan- Dành cho fan và Just for fun- Chỉ để vui.
Nhưng hiện nay, theo cách hiểu thông dụng nhất, nhiều người biết đến nhất thì J4F là cụm từ viết tắt cho “Just For Fun” (chỉ để cho vui) khi muốn diễn đạt thêm trong những câu đùa hay những bức ảnh chế, nhưng câu chuyện không có thật.)
Hạ Tâm nhìn phản ứng của cộng đồng mạng từ bất ngờ chuyển sang rất nhẹ nhõm khi cô trả lời bình luận "J4F", bọn họ không một tia nghi ngờ nào, hoàn toàn thở phào.
Ánh mắt Hạ Tâm lãnh đạm nghiêm lại, tùy hứng vu vơ nói.
"Thương Thương có biết chuyện thú vị nhất trong giới giải trí này là không?"
"Hả?" Hạ Thương ngước mặt nhìn chị, cô nàng cũng vừa mới thả một biểu tượng cảm xúc haha vào bài đăng mới của chị.
"Chính là mình đang cố nói sự thật nhưng người khác lại nghĩ chỉ là nói vui, bọn họ không muốn tin liền gạt bỏ những lời nói thật thành nói vui."
Giống như cộng đồng mạng này, giống như đám người hâm mộ điên cuồng, chỉ cần không như ý muốn của họ, lập tức, họ sẽ tìm đủ mọi cách chối bỏ, tìm mọi lý do để biến nó thành một trò đùa, chỉ cần một ai đó khởi sắc chỉ là trò đùa, những đám người ấy sẽ hùa theo.
Ngày hôm sau, Phùng Thế Phong nhanh chóng trở lại chương trình trực tiếp, vẫn như mọi khi, khi Hạ Tình thức giấc anh đã chẳng còn ở bên cạnh nữa.
Phần giường bên cạnh cũng trở nên lạnh rồi, bàn tay được băng bó băng gạt trắng chậm chạm sờ qua vị trí đã nguội lạnh bên cạnh, tâm tư Hạ Tình lại trùng xuống.
Vài ngày sau, chương trình trực tiếp không còn nhiệt như ban đầu nữa, bởi Phùng Thế Phong rất hạn chế tiếp xúc thân mật, mặc dù anh vẫn tương tác rất tốt với Khiết Hinh nhưng mọi người có thể nhìn thấy rõ Phùng Thế Phong rất hạn chế.
Chẳng còn những cái hôn bất ngờ nữa? Lão bà Huỳnh Khiết Hinh chẳng thể cưỡng hôn lão đại bằng những cái hôn cực tình, việc này làm cho nhiệt của chương trình bị hạ xuống thấy rõ.
Đã trôi qua một tuần, chương trình này chỉ còn một tuần nữa, chương trình mất nhiệt nhưng độ hot của Phùng Thế Phong và Khiết Hinh vẫn giữ được cho chương trình xếp hạng đầu bảng, tuy vẫn đứng đầu bảng xếp hạng phát sóng, rating cao ngất ngưỡng nhưng nhiệt đã giảm rõ, độ phủ sóng trên các trang mạng xã hội cũng không còn bằng thời gian mới đầu phát sóng.
Thời gian đầu phải nói là đỉnh cao của chương trình này, mở lên các trang mạng xã hội đều nhìn thấy chương trình này đầu tiên, lướt đến đâu cũng thấy video của cặp đôi lúa mật Phong Hinh.
Việc đó làm cho doanh thu của chương trình tăng vọt, các nhãn hàng, vật phẩm mà Khiết Hinh và Thế Phong sử dụng trong chương trình đều cháy sản phẩm.
Đến giai đoạn cuối chương trình, phía bên chương trình càng mong chờ sự đột phá hơn nhưng lại không như ý muốn, chương trình hạ nhiệt thấy rõ, việc này khiến cho bên chương trình rất đau đầu.
Hôm nay cũng đã năm ngày trôi qua rồi, chương trình kết hôn giả này chỉ còn hai ngày nữa sẽ đóng máy, Huỳnh Khiết Hinh ngồi trước bàn trang điểm thực hiện công tác dưỡng da, gương mặt mỹ nhân tuyệt trần không tì vết, từng đường nét trên gương mặt như thể được nghệ nhân đúc ra.
Xinh đẹp đến mức không một ai có thể cưỡng lại, Huỳnh Khiết Hinh trầm ngâm trước bàn trang điểm, ánh mắt trầm xuống suy tư.
Sắp hết thời gian rồi, cô muốn có một điểm đột phá nào đó, một điểm đột phá khiến cho tất cả mọi người đều bùng nổ, cuồng nhiệt về cô và anh.
Nhưng dạo này, anh thật sự rất lãng tránh cô, tiếp xúc thân mật nhiều nhất cũng chỉ là nắm tay, cô chẳng thể hôn trộn được anh như lúc mới quay trường trình nữa.
Kể từ ngày mà anh bỏ đi giữa chương trình, anh trở nên thật lạ.
Không được, cứ tiếp tục nhạt nhẽo như thế đóng máy thì coi như xong, cô và anh sẽ chẳng có bước tiến nào, cô cần có một bước tiến đột phá sự hâm mộ của mọi người.
Để họ cuồng nhiệt hơn nữa, tích cực đẩy thuyền hơn nữa, không những giải cặp đôi yêu thích nhất mà phải đoạt được giải cặp đôi xuất sắc nhất.
Cô muốn tất cả mọi người yêu thích hơn, đến mức độ mà nhắc đến Phùng Thế Phong, bọn họ phải liên tưởng đến cô trước tiên, cô cần như vậy.
Huỳnh Khiết Hinh liếc mắt về phía camera trực tiếp, bàn tay nắm lấy điện thoại, soạn một tin nhắn gửi cho quản lý.
Ngay sau đó camera trực tiếp chỗ Khiết Hinh bị tắt đi, chuyển sang camera chỗ Phùng Thế Phong ở phía phòng bếp nấu bữa tối.
Nhận thấy máy quay đã tắt, Huỳnh Khiết Hinh gọi điện cho người chủ chương trình này.
Ông chủ rất nhanh bắt máy "Tôi nghe đây cô gái của tôi."
"Ông chủ Trần, dạo này chương trình mất nhiệt quá rồi" Huỳnh Khiết Hinh nói, đây chính là vấn đề mà ông chủ Trần đang cắn móng tay bức sợi tóc mấy hôm nay.
Ông nói "Cô cũng nhận ra sao? Đó chẳng phải là vì tương tác của cô và Thế Phong giảm đi sao?"
"Ông cũng thấy đó..." Huỳnh Khiết Hinh thấp giọng, âm thanh ủy khuất đáng thương nói "Tôi đã cố gắng rồi a, nhưng vấn đề là nằm ở anh ấy, ông chủ Trần nên nói với anh ấy muốn tiếng, bảo anh ấy hợp tác với tôi một chút."
Ông chủ Trần thở dài, chuyện đặt yêu cầu với Phùng Thế Phong là chuyện ngoài tầm với của ông chủ Trần, việc có thể đề nghị Phùng Thế Phong tham gia chương trình đã là may mắn, đặt ra yêu cầu là chuyện rất khó.
"Cô Huỳnh cũng biết đấy, cậu Phùng không phải dễ dàng đắc tội, tôi may mắn lắm mới có thể mời cậu ấy tham gia chương trình, bây giờ mà tôi yêu cầu cậu ấy này kia, lỡ như phật ý cậu ấy, cậu ấy bỏ về giữa chương trình lần nữa thì càng khổ chúng tôi" Ông Trần trình bày, ông không muốn làm khó dễ Phùng Thế Phong, bởi nếu phật lòng anh, người rơi vào bế tắt sẽ là ông.
Dù chương trình so với lúc ban đầu mất nhiệt hơn nhưng vẫn đứng đầu các bảng xếp hạng, như vậy cũng rất ổn, ông không muốn mọi chuyện tệ hơn.
Huỳnh Khiết Hinh nghe ông nói thì nhăn mày đẹp.
"Ông chủ Trần, anh ấy đã nhận chương trình này, ông là ông chủ, việc hạn chế tương tác của anh ấy đã làm ảnh hưởng rất nhiều tài nguyên của ông, ông là chủ kia mà, ông có quyền yêu cầu anh ấy làm việc" Cô nói thêm, đem lo lắng của ông chủ Trần dập bỏ "Anh ấy cũng không thể bỏ chương trình đâu, biết bao nhiêu người biết đến chương trình này rồi, anh ấy không thể tỏ thái độ bỏ chương trình nữa, đấy là vấn đề rất quan trọng về tinh thần và trách nhiệm làm việc của anh ấy, anh ấy sẽ không thể làm như vậy đâu, ông cứ thoải mái đặt yêu cầu lên anh ấy đi."
Nói xong, phía ông chủ Trần lặng im, âm thanh có vẻ như đã dần bị thuyết phục, Huỳnh Khiết Hinh lập tức châm ngòi cuốn hút.
"Ông chủ Trần không muốn tạo lên cơn sóng bùng nổ cho chương trình à?"
"Cô có cách gì không?" Ông chủ Trần không chần chừ giẫm vào bãi mìn mà Khiết Hinh vừa tung ra.
Huỳnh Khiết Hinh khẽ cười, đầu lông mày nhấc lên.
"Đơn giản thôi a..."
...
Từ ngày hôm đó, Hạ Tình luôn sang phòng Nhã Kỳ, cũng Nhã Kỳ ngồi xem chương trình kết hôn kia của Phùng Thế Phong.
Anh thật sự tránh tiếp xúc với Khiết Hinh, không ngờ cô chỉ nói như thế mà anh lại thật sự tránh nụ hôn của cô gái kia.
Việc này làm cho tâm tư Hạ Tình tốt lên một chút, những lúc ngồi cuộn tròn trên sofa xem chương trình với Nhã Kỳ, mỗi khi anh né được đụng chạm thân mật của Khiết Hinh, cô liền như đứa bé chúm chím miệng cười.
Nhã Kỳ còn trêu cô.
"Đã lớn như thế rồi mà còn ghen với công việc của người ta a."
Cô còn bĩu môi, trẻ con phản ứng lại.
"Lớn thì làm sao? Không thích là không thích."
Ai mà lại thích người đàn ông của mình thân mật với người đàn ông khác kia chứ.
Hôm nay, Hạ Tình cũng dắt bé Tiểu Bạch đi sang ngồi trên sofa phòng Nhã Kỳ, chờ đợi phát sóng trực tiếp, Nhã Kỳ chuẩn bị một bàn đồ ăn để vừa xem chương trình vừa nhâm nhi.
"Hôm nay có khô bò với khô gà, trà đào của chị đây, nằm ở đây nè."
Phùng Nhã Kỳ đặt ly trà đào của Hạ Tình trên bàn, vỗ bẹp bẹp xuống bàn để Hạ Tình nhận ra vị trí.
Hạ Tình lần mò bàn thủy tinh, mò đến ly trà, hai tay bưng lấy.
"Phòng không có ai mà, chị đừng gọi em như vậy" Hạ Tình bé hơn Nhã Kỳ tận năm tuổi a, không có người lớn thì không cần vai vế, Hạ Tình sẽ gọi Nhã Kỳ là chị.
"Xùy" Phùng Nhã Kỳ cầm lấy ly nước của mình, lắc lắc ly nước phát ra tiếng nước đá sau đó kéo một hơi, ngồi chờ đợi chương trình, chuẩn bị phát sóng rồi a.
Từ hôm đó, anh trai giao nhiệm vụ cho cô là phải trong chừng Hạ Tình, nhất là khi Hạ Tình xem chương trình này, cô không được phép để Hạ Tình xem chương trình này một mình.
Thế là thành ra cô phải bắt Hạ Tình sang phòng xem chung, nếu không, cô sẽ không bật chương trình đó cho Hạ Tình xem, Hạ Tình bất đắc dĩ phải xem cùng Nhã Kỳ, dần dần thành thói quen, mỗi tối Hạ Tình sẽ chui vào phòng Nhã Kỳ để được xem chương trình.
Dạo này anh trai cô không có tương tác gì nổi bật với Khiết Hinh, mỗi khi tránh được nụ hôn của Khiết Hinh, Nhã Kỳ đều nhìn thấy Hạ Tình ôm bé cún, mặt dụi vào đám lông mềm hì hì cười.
Aha, con bé này nga.
Con bé này chính là thủ phạm!
Còn cười rất đáng yêu như thế kia a, nếu không phải vì gương mặt đó đáng yêu, cô đã đạp cho một đạp rồi.
Tivi đang phát quảng cáo nhãn hàng, điện thoại Nhã Kỳ reo lên, nhìn dòng chữ trên màn hình, Phùng Nhã Kỳ liếc mắt nhìn Hạ Tình, sau đó cô đứng dậy, bước đi đến cửa sổ ban công lớn mới bật nghe máy.
"Alo a..."
"Nhã Kỳ..." Dù Nhã Kỳ đi đến cửa sổ đứng nghe điện thoại, tai của Hạ Tình vẫn rất thính, cô nghe được âm giọng trầm ấm, ánh mắt liền hướng về phía Nhã Kỳ, lóng tai lên nghe kỹ hơn âm thanh trầm ấm ấy.
"Hôm nay em đừng cho Hạ Tình xem chương trình."
Hạ Tình ôm bé Tiểu Bạch, cánh môi nhỏ mím lại, đôi mắt tròn xoe ngơ ngác trừng lên.
Không cho cô xem? Vì sao? Có chuyện gì nữa rồi?