Chương 8: Oán linh chi chú (8)

Ôn Nhu Nam Phụ Đều Là Gạt Người

Sắc mặt Tôn Tường Vũ dần dần trở nên trắng bệch, hắn vùng vẫy hai chân, hơi thở dần dần trở nên mỏng manh. Tuyên Lân một bên cầm bình hoa nặng nề mà nện lên người Lý Mẫn, Lý Mẫn máy móc quay đầu nhìn Tuyên Lân, ánh mắt âm lãnh âm u, tay hắn buông lỏng, Tôn Tường Vũ trực tiếp ngã xuống.

Hắn ngồi liệt trên mặt đất, không ngừng, tham lam mà hô hấp không khí, thiếu chút nữa là hắn liền ngủm củ tỏi!

Tôn Tường Vũ cảm kích nhìn Tuyên Lân một cái.

Giờ phút này Lý Mẫn chuyển mục tiêu về phía Tuyên Lân, mới cho Tôn Tường Vũ không gian thở dốc, hắn đứng dậy hô lớn: "Lý Mẫn học trưởng! Nữ sinh cùng bạn gái của anh chiến đấu có át chủ bài rất lợi hại, anh mau lại đó đi, bạn gái của anh sẽ bị giết chết!"

Người cùng hoa hậu giảng đường đánh nhau?

Trang Nguyệt!

A? Các cô là lúc nào không thấy? Bởi vì Trang Nguyệt là nguyên nữ chính, Tống Lưu Văn cũng đối với cô chú ý vài phần, ở vài phút trước đó, hoa hậu giảng đường đã bị Trang Nguyệt dẫn vào một phòng khác, chẳng lẽ thật sự như lời Tôn Tường Vũ nói...... Trang Nguyệt có át chủ bài đối phó hoa hậu giảng đường?

Vu Trừng cùng Trang Nguyệt quan hệ tốt, tự nhiên là muốn thay cô nói chuyện, dù là cô ta hiện tại sợ hãi, cũng muốn run rẩy phản bác: "Tôn Tường Vũ, cậu có còn là người hay không? Cậu đem hắn dẫn tới bên Trang học tỷ, là muốn hại chết chị ấy sao! Chúng ta nhiều người như vậy, chỉ cần đồng tâm hiệp lực nhất định có thể......"

Vu Trừng còn chưa nói hết, liền bị Tôn Tường Vũ đánh gãy: "Cậu câm miệng cho tôi!" Hắn nói xong, lại nhìn về Lý Mẫn đang nghiêng đầu tự hỏi: "Trên tay Trang Nguyệt có đường đao, là chuyên môn đối phó quỷ quái!"

Hoa hậu giảng đường là uy hiếp của Lý Mẫn, mặc kệ Tôn Tường Vũ nói thật hay giả, cho dù là biến thành quỷ, Lý Mẫn vẫn sẽ tận hết sức lực đi bảo hộ hoa hậu giảng đường.

Chỉ sau một giây, hắn liền bay đi, bay về hướng phòng Tịch Hoan cùng hoa hậu giảng đường đánh nhau kia.

Nhưng mà không đợi hắn đi vào, cửa phòng đóng chặt đột nhiên mở ra, hoa hậu giảng đường bay ra, mà mọi người xuyên thấu qua cửa, chỉ có thể nhìn thấy một vũng máu trên đất.

Trang Nguyệt đã chết!

"Trang học tỷ!" Vu Trừng lập tức khóc lớn lên.

Ở đây có thể cười được chỉ có Tôn Tường Vũ, hừ, xem ra hắn đánh giá cao nữ nhân kia, cũng chả có gì đặc biệt!

Tuyên Lân nhìn kỹ hiện trạng, lạnh lùng quay đầu nhìn Tôn Tường Vũ, "Ngu xuẩn! Trang Nguyệt đã chết, chúng ta chết sẽ nhanh hơn!"

Đôi mắt hoa hậu giảng đường u lãnh âm trầm sâu kín hướng về Tôn Tường Vũ, người sau không tự giác lui về sau hai bước, hắn...... Làm sao hắn cảm giác nữ quỷ này đối với mình cười?

Thấy bạn gái mình bình yên vô sự, Lý Mẫn chậm rãi quay đầu lại, thần sắc quỷ dị nhìn về phía Tôn Tường Vũ, "Cùng...... Tề Hải...... Rất...... Giống."

Mặc dù chỉ là đôi câu vài lời, nhưng mọi người bao gồm Tôn Tường Vũ đều hiểu, hắn đang nói mình cùng anh họ dáng dấp rất giống, mà mục tiêu kế tiếp hắn muốn giết...... Chính là mình!

Hoa hậu giảng đường đột nhiên bay tới trước mặt Vu Trừng cùng Nghiêm Đình Đình, nhấc hai người hướng bên ngoài biệt thự bay đi. Lý Mẫn đối với hoa hậu giảng đường trăm phần trăm tín nhiệm, sẽ không đi quản cô ta đang làm cái gì, sẽ chỉ cho rằng cô ta muốn đem người tới vườn tường vi trong hậu hoa viên.

Mà mục tiêu của hắn, là Tôn Tường Vũ cùng Tuyên Lân.

Hoa hậu giảng đường đem Vu Trừng đắm chìm trong bi thương cùng Nghiêm Đình Đình đã bị doạ ngốc đưa đến ngoài cửa biệt thự, sau đó há mồm nói, là âm thanh Vu Trừng quen thuộc: "Ra bên ngoài chạy, mặc kệ phát sinh cái gì đều đừng trở về."

Vu Trừng phản ứng đầu tiên, "Trang học tỷ? Là chị?" Trong nháy mắt khi hoa hậu giảng đường gật đầu, cô cơ hồ là vui đến phát khóc, mặc kệ Trang Nguyệt vì sao lại biến thành hoa hậu giảng đường, chỉ cần cô còn sống, này liền đủ rồi: "Thật tốt quá!"

"Các người không có thời gian, chạy mau! Đây là cơ hội duy nhất."

Nữ quỷ hoa hậu giảng đường trước mắt này, chính là Tịch Hoan.

—————Edit by Bách Lý Thiên Nhã

Nhấn Mở Bình Luận