Chương 17: Tiến Tổ

Phật Tử Bị Giới Giải Trí Bắt Cóc

Tu Tâm không ngờ cuối cùng Kinh Huy lại mua một chiếc bánh kem tám tấc, tuy rằng nói lớn cũng không tính là quá lớn, nhưng cũng đủ cho cậu và Kinh Huy trực tiếp ăn bữa tối.

Cậu ngắm nghía bề ngoài bánh kem này, chỉ thấy phía trên còn có một tiểu hòa thượng làm từ đường, nhìn qua đầu to hơn thân, tay ngắn chân cũng ngắn, lại có chút đáng yêu... Tu Tâm nghi ngờ Kinh Huy chỉ vì tiểu hòa thượng này mới đột nhiên muốn mua bánh sinh nhật.

"Làm sao vậy?" Kinh Huy hỏi cậu: "Không thích chiếc bánh này?"

Tu Tâm liên tục lắc đầu, cho dù Kinh Huy xuất phát từ lý do gì mới chợt muốn mua một cái bánh kem lớn, nhưng cậu có thể ăn nhiều hơn một chút cũng là cậu kiếm lời.

"Không có không có, chúng ta mau về thôi."

Nói xong Tu Tâm nhấc bánh kem lên muốn cùng Kinh Huy về, nhưng không đi được hai bước, Kinh Huy lại dừng lại trước một cửa hàng điện thoại.

Kinh Huy biết điện thoại Tu Tâm dùng là điện thoại gập nắp người già, gập nắp người già không thể dùng được wechat, cũng không thể dùng được các phần mềm nói chuyện khác......

"Đúng rồi Sở Thần, em có muốn đổi một cái điện thoại mới không, tôi thấy điện thoại của em đã dùng lâu rồi, pin cũng đã phồng lên." Kinh Huy nghiêm mặt nói, nói xong không nói một lời bước vào cửa hàng điện thoại.

Tu Tâm cũng không có ý định ngăn hắn lại, dù sao điện thoại thông minh quả thật thuận tiện hơn, kỳ thật cậu cũng sớm đã có ý định đổi một cái điện thoại mới.

Nhìn hai người họ bước vào cửa hàng, nhân viên bán hàng thấy rõ vẻ ngoài của họ, đầu tiên đỏ mặt, sau đó mới đứng dậy tiếp đón nói: "Chào mừng quý khách đã ghé thăm, xin hỏi các ngài có muốn mua điện thoại không? Chúng tôi có những điện thoại kiểu dáng mới nhất. Không biết các ngài có yêu cầu gì đối với điện thoại không? "

Tu Tâm suy nghĩ một chút nói: "Yêu cầu cũng không cao, chỉ cần có thể liên lạc, sử dụng thanh toán điện tử là được. "

Nhân viên bán hàng lúng túng cười, cô vốn định căn cứ vào yêu cầu của Tu Tâm đề cử kiểu dáng, nhưng điều kiện Tu Tâm đề ra thật sự không cao, tất cả các loại máy đều có thể thỏa mãn. Cô giới thiệu đơn giản ba chiếc điện thoại giá cả khác nhau tùy ý Tu Tâm chọn.

Tu Tâm nhìn ba chiếc điện thoại không suy nghĩ quá lâu rất nhanh đã chọn cái có giá cao nhất. Nhân viên bán hàng và Kinh Huy đều có chút giật mình, bọn họ còn tưởng Tu Tâm sẽ chọn cái điện thoại có giá thấp nhất là hài lòng.

Trên trời rơi xuống việc tốt nhân viên bán hàng vui vẻ nói: "Vậy để tôi giúp ngài cài đặt thẻ và thiết lập máy một chút."

"Được." Thế là Tu Tâm lấy ra chiếc điện thoại gập nắp người già đã ngừng sản xuất mười năm, đồng thời rút thẻ điện thoại trong đó đưa cho nhân viên bán hàng.

Nhìn nhân viên bán hàng vẻ mặt ngơ ngác rời đi, Kinh Huy mới hỏi: "Sao em lại chọn chiếc điện thoại đó? "

"Có gì không ổn à? Không tốt sao? " Tu Tâm ngượng ngùng nói: "Em nghe nói hình như nó có rất nhiều chức năng, hơn nữa... Màu vàng rực rỡ lại có chút giống như Phật quang. "

Nghe được Tu Tâm đem điện thoại đắt tiền với Phật quang liên hệ cùng một chỗ, Kinh Huy có chút nghẹn họng lại có chút muốn cười, không hiểu sao cảm thấy Tu Tâm nói những lời này hết sức đáng yêu. Nếu mà không phải trên tay hắn mang theo quá nhiều đồ đạc, hắn đã xoa đầu Tu Tâm, quan sát phản ứng của Tu Tâm ra sao.

"Được rồi." Nhân viên bán hàng cầm điện thoại và túi trở lại: "Điện thoại đã thiết lập hoàn tất, ngài kiểm tra một chút. Nguyên bộ sạc pin, dây sạc, sách hướng dẫn, bảo hành sữa chữa thẻ còn có phụ tặng tai nghe đều đã sắp xếp gọn gàng cho ngài. Tổng cộng 5999, có thể quét Alipay, WeChat mã QR để thanh toán. "

Tu Tâm vừa định hỏi có thể quẹt thẻ không, đã thấy Kinh Huy cầm lấy điện thoại nhanh chóng thanh toán xong.

"Kinh Huy...... "

Kinh Huy cho nhân viên bán hàng xem giao diện thanh toán sau đó nói: "Coi như tôi tặng quà cho em đi, chúc em... Sau khi vào tổ kỳ khai đắc thắng, dũng cảm đoạt C vị. "

*Kỳ khai đắc thắng (qí kāi dé shèng): Vừa mới mở ra cờ xí bước vào trận đấu, đã giành được thắng lợi. Ẩn dụ mới bắt đầu đã đạt được thành tích tốt. Xuất từ 《Xạ liễu chủy hoàn 》.

Theo lý mà nói, Tu Tâm sẽ không nhận món quà bất chợt, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Kinh Huy, cậu cuối cùng cũng không nói ra lời từ chối.

Tu Tâm nhận lấy điện thoại trong tay nhân viên bán hàng, vừa vặn nhấn nút bật nguồn trên điện thoại, đập vào mắt cậu là dòng chữ ngày cùng thời gian "Ngày 4 tháng 7 (mùng 5 tháng 6) 18:05" thật lớn.

Phật tổ luôn phù hộ cho cậu, Tu Tâm nhìn bánh kem rồi nhìn điện thoại. Có bánh sinh nhật có quà tặng, cậu coi như đã trải qua sinh nhật một lần.

Tu Tâm ngẩng đầu nhìn Kinh Huy nói: "Cảm ơn Kinh tổng, cũng đã hơn sáu giờ, chúng ta về nhà thôi. "

"Được." Kinh Huy rất hài lòng với từ "về nhà" mà Tu Tâm dùng, vì thế nói với Tu Tâm: "Sau khi về nhà ăn cơm xong, tôi sẽ dẫn em đi xem phim để học thêm kỹ năng diễn xuất. "

Kinh Huy nói muốn ở với Tu Tâm một tuần để giúp cậu bù lại khả năng diễn xuất cũng không phải nói đùa, vì thế vào tuần sau Lục Thiếu Đào dẫn Tu Tâm đến ghi hình 《 Sở trường trò hay 》,anh phát hiện hai người họ ở phòng chiếu phim.

Chỉ thấy Kinh Huy và Tu Tâm cùng nhau ngồi trên sô pha, xung quanh rải rác đĩa CD đã xem qua.

"Tuần này hai người vẫn luôn xem phim sao? Đây là lần thứ bao nhiêu xem rồi? " Lục Thiếu Đào nhìn đĩa đầy đất líu lưỡi.

"Đếm không hết." Tu Tâm giải thích: "Mỗi một bộ trên mặt đất chúng tôi đều đã xem, nhìn thấy một vài chỗ đặc sắc, Kinh Huy còn có thể đem những phân đoạn đó chậm rãi phát ra, hướng dẫn tôi phân tích diễn xuất của diễn viên bên trong từng khung hình. "

Lúc Tu Tâm nói ra lời này thỉnh thoảng còn liếc Kinh Huy một cái, trong mắt mơ hồ chứa đựng một tia sùng bái, kỳ thật lúc Tu Tâm ở trường quay ngẫu nhiên cũng sẽ dùng ánh mắt như vậy nhìn Kinh Huy -- Kinh Huy giống như luôn có thể nhìn thấu diễn xuất của tất cả diễn viên.

Lục Thiếu Đào nhìn Kinh Huy với Tu Tâm, có chút nghi ngờ mình có phải hiểu sai tâm tư của Kinh Huy không? Chẳng lẽ Kinh Huy không có ý kia với Tu Tâm, chỉ đem Tu Tâm trở thành hậu bối có thể đề bạt?

Bằng không phải giải thích vì sao Kinh Huy phải xin nghỉ một tuần ở nhà để ở với Tu Tâm, ngoại trừ thưởng thức phim học diễn xuất từ phim kinh điển, những thứ khác cái gì cũng không làm sao?

Điều này không khoa học! Không lẽ Kinh tổng của bọn họ... Không được?

Lục Thiếu Đào không kiềm được ánh mắt của mình nhìn về phía Kinh Huy, cho nên Kinh Huy không chú ý đến những suy nghĩ lộn xộn của Lục Thiếu Đào, mà chuyên tâm giúp Tu Tâm kiểm kê vali của cậu.

Bởi vì lần trước mua sắm lần này vào tổ chương trình, cuối cùng Tu Tâm cũng mang theo một vali đầy.

Sau khi xác định đồ đạc Tu Tâm nên mang đã không còn chỗ để vào nữa, Kinh Huy mới mang theo Tu Tâm đi theo Lục Thiếu Đào đến hiện trường ghi hình《 Sở trường trò hay 》.

《 Sở trường trò hay 》 Vốn có tài chính dồi dào, sau khi có Kinh thị đầu tư lại càng hào khí thuê cả tòa nhà quay phim. Trong 42 ngày sau đó, Tu Tâm cần phải trải qua ở tòa nhà này.

Nhìn tòa nhà cao tầng gần trước mắt, Tu Tâm nhìn Kinh Huy và Lục Thiếu Đào nói: "Đưa đến đây thôi, Kinh Huy, anh Đào, tạm biệt. "

Nhìn Tu Tâm xách vali dần dần đi xa, Lục Thiếu Đào thở phào nhẹ nhõm nói: "Kinh tổng, ngài muốn về công ty không? "

"Ngài mà không về công ty chỉ đạo đại cục, tiểu Kinh tổng sẽ đình công. "

"Về công ty nào?" Kinh Huy nói xong thu lại ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào bóng dáng Tu Tâm, lấy điện thoại ra mở livestream 《 Sở trường trò hay 》.

Về công ty làm gì? Xem livestream《 Sở trường trò hay 》 không thơm hơn sao?

Đúng vậy, buổi livestream 《 Sở trường trò hay 》đã bắt đầu từ hôm nay khi thí sịn bước vào, bên trong đã tràn vào không ít fans chương trình và fans của thí sinh.

【Thu Vũ, Thu Ích, chúng em vĩnh viễn ủng hộ các chị!】

【Thoạt nhìn tổ chương trình rất giàu có a, phát quảng cáo thường xuyên như vậy, tôi sẽ tạm thời đến xem có người bỏ phiếu ưu tú nào không. 】

【Cấp trên không phải đã cấm fans bỏ phiếu trên bảng sao? Tuyển tú này thế mà còn chưa tàn?】

......

Ngày đầu tiên phát sóng, phần lớn thí sinh và người xem cũng không nhận ra, cho nên khán giả vẫn một mực câu được câu không mà trò chuyện. Thẳng đến khi có người mới xuất hiện trước ống kính, khán giả mới có thể đánh giá người trước mắt một lượt, khung cảnh giống như hoàng thượng tuyển phi.

【Người này thật đẹp trai, là đồ ăn của mị!】

【 Đẹp trai cái gì? Tai nhọn hàm khỉ, không ưa......】

【Dấu vết phẫu thuật thẩm mỹ này cũng quá nặng a?】

......

Lúc này Tu Tâm còn đang đi thang máy, đối với tình cảnh này hoàn toàn không biết gì cả.

Hơn nữa thật trùng hợp không khéo, đi thang máy với cậu còn có một người quen.

"Yo, tôi coi là ai?" Dụ Nhân Đồng đã từng đến phòng cho thuê của Quý Hạo Quyền quấy rầy Tu Tâm, vừa nhìn thấy Tu Tâm liền âm dương quái khí: "Thế mà nhìn thấy cậu ở chỗ này? Cậu ngủ với ai để vào chương trình? À, chẳng lẽ người đàn ông mà tôi thấy trong phòng cho thuê ngày hôm đó? Tên cái gì mà Kinh Kinh?"

Nghe nàng nói, sắc mặt Tu Tâm vẫn không thay đổi đi vào thang máy, nhưng nhìn Tu Tâm không để ý tới nàng, Dụ Nhân Đồng còn tưởng Tu Tâm sợ, vì thế càng thêm kiêu ngạo: "Nhưng mà cho dù bước vào chương trình này thì thế nào? Dựa vào bối cảnh của cậu vẫn chỉ có thể làm một cái lá xanh không biết có thể lọt vào mấy ống kính. Nếu cậu cầu xin tôi lần nữa, tôi có thể cho cậu một cơ hội khác để cậu làm người hầu tôi. Không chừng tôi còn có thể nghĩ biện pháp cho cậu lấy được một vị trí xuất đạo..."

Mặc dù mấy ngày trước có hot search, Tu Tâm không có sự giúp đỡ của nàng cũng có thể làm dư luận nghịch chuyển. Nhưng bởi vì Tu Tâm thủy chung là người đứng ở đầu dư luận, Dụ Nhân Đồng cũng không cảm thấy Tu Tâm là người có bối cảnh gì, chỉ cho rằng có người ở phía sau thần tiên đánh nhau cuối cùng tiện nghi Tu Tâm.

Dù sao nàng cũng tận mắt nhìn thấy Tu Tâm chỉ có thể cùng Quý Hạo Quyền chen chúc trong một căn phòng cho thuê chưa tới mười mét vuông, người như vậy có thể có bối cảnh gì?

Nàng nhìn vẻ mặt Tu Tâm không chút gợn sóng, càng thêm được một tấc lại muốn tiến một thước muốn nói cái gì đó, kết quả lại nghe Tu Tâm mở miệng: "Cô chắc hẳn đã xem hot search với video của tôi rồi? "

"Đã xem, vậy thì thế nào? " Dụ Nhân Đồng lắc đầu nói: "Nếu không phải do cậu lớn lên nhìn cũng được, cậu cho rằng tôi nguyện ý lãng phí thời gian ở trên người cậu ư? "

"Không thế nào cả" Tu Tâm nhìn nàng cười một cái nói, "Nếu cô đã nhìn thấy video kia, chẳng lẽ cho rằng tôi tập võ chỉ vì chơi đùa đẹp mắt sao? "

Tại sao luôn luôn có người trực tiếp khiêu khích cậu? Tu Tâm nghĩ trăm lần cũng không ra.

Dụ Nhân Đồng biến sắc, theo bản năng trốn vào trong góc: "Cậu, cậu có ý gì. "

Tu Tâm vẫn cười đến ôn hòa như cũ: "Không có ý nghĩa gì, từ trước đến nay tôi không dễ dàng động thủ với người bình thường, nhưng đừng để tôi lại nghe cô nói xấu bạn bè của tôi thêm lần nào nữa. "

Cậu không nói nếu Dụ Nhân Đồng nợ miệng sẽ có hậu quả gì, nhưng nói bóng nói gió, lại càng dễ khiến người ta dễ liên tưởng.

Tu Tâm thân sĩ lấy tay chặn cửa thang máy nói với Dụ Nhân Đồng: "Mời. "

Sắc mặt Dụ Nhân Đồng lập tức như bị táo bón, hoảng hốt lao ra khỏi thang máy.

Lúc này Tu Tâm mới kéo vali của mình ra khỏi thang máy, sau đó lúc cậu chưa kịp phản ứng, micro quen thuộc trong nháy mắt vọt lên vây quanh cậu.

Người dẫn chương trình phóng đại nói: "Chúng ta xem nào, có vẻ như có một anh chàng siêu đẹp trai khác đã đến hiện trường chương trình, chúng ta hãy hỏi tên của anh ấy!"

Tu Tâm không khó để hiểu chương trình đã bắt đầu livestream, cho nên khi người dẫn chương trình đưa micro đến bên miệng cậu, cậu không có chút ngại ngùng nào cười nhẹ cũng báo tên tục của cậu ra: "Xin chào mọi người, tôi tên là Sở Thần. "

Tác giả có lời muốn nói:

Vừa mới định tuyên bố thời gian tuyên bố vậy ma không có gửi ra ngoài QAQ

Editor: Mùng 2/9 vui vẻ nha mọi người, mấy hôm nữa là phải lên trường rồi nên có lẽ mình sẽ không đăng được thường xuyên. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ạ! Cúi chào.

Nhấn Mở Bình Luận