Pokemon Du Ký
Buổi trưa …
- Chúng ta trở về?
Black ngạc nhiên hỏi.
- Uhm, đi câu lâu như vậy, ông cũng cần trở về chăm sóc cửa hàng.
Ông cụ chậm rãi đáp lời.
- Vậy cũng được. Lúc nào xuất phát ạ?
Black nghĩ nghĩ rồi trả lời.
- Cũng không có gì đặc biệt. Buổi chiều chúng ta khởi hành.
Nhìn nhìn bầu trời, Ông Fuji đáp.
- Vâng! Vậy chúng ta buổi chiều quay về vậy.
Black lẳng lặng thưởng thức thức ăn trưa của mình.
Buổi sáng bắt được Shiny Magikarp sau vốn định tranh thủ thời gian câu cá tiếp theo huấn luyện luôn Magikarp. Khả năng giờ kế hoạch cần phải thay đổi rồi. Black vừa suy nghĩ vừa nhìn đám Pokemon líu ríu vừa ăn vừa vui đùa.
…
Trời gần tối, nhìn phía trước hiện lên bóng dáng lối vào thành phố Cerulean, Black cảm than thở dài. Lần trước đến nơi đây vẫn chỉ là một kẻ bơ vơ huấn luyện viên nghiệp dư với hai ba món võ mèo cào. Lần này trở lại, cảm giác như cả người thay đổi thành một người khác. Tri thức uyên bác hơn. Đám pokemon cũng trở nên mạnh mẽ nhiều. Thu phục được một chỉ Shiny Magikarp hiếm có. Trở thành hội viên hội câu cá.
Sau này thất nghiệp cũng có thể tìm nơi câu cá kiếm tiền rồi. Black tự giễu giễu mình.
Không chỉ thế sau này bắt pokemon còn có thể có chỗ gửi. Bây giờ coi như là có hậu phương vững chắc ủng hộ rồi. Trong lòng dần trở nên hừng hực. Black gọi ra cả đám pokemon.
- Tất cả mọi người chạy thi nào!
- Ông ơi, chúng ta tăng tốc độ thôi.
- Về nhà rồi … ya …aaaa ….
Mỉm cười nhìn Black cùng đám pokemon hăng hái chạy trên đường, ông Fuji cảm thán. Cuộc sống nên như vậy mới đúng. Tăng nhanh bước chân, ông dường như cảm nhận được tuổi trẻ đang trở lại chính mình.
Nụ cười dần toát ra trên khuôn mặt. Tâm tình trở nên khoan khoái. Có lẽ cậu bé này đã trở thành niềm an ủi tuổi già của ông. Biết đâu đấy. Thế giới vốn kì diệu như vậy đấy.
Và rồi cả trời chiều dát một tầng nắng đỏ lên vạn vật. Người bên đường ngạc nhiên phát hiện. Vốn yên tĩnh trên đường phố, một đám pokemon vui đùa ầm ĩ xung quanh một cậu bé trai.
Cảnh tượng ấm áp hài hòa làm tâm thần mọi người trở nên nhẹ nhõm. Mọi người tạm gác lại công việc nghỉ ngơi trong chốc lát, vui vẻ như nhìn thấy thân thuộc trẻ nhỏ trong nhà vui vẻ chơi đùa cùng đám bạn. Người và pokemon hòa đồng chung sức xây dựng thế giới này. Tương lai luôn sẽ là như vậy không phải sao?
…
Ở một nơi nào đó. Trên thảm cỏ xanh mượt, một chỉ pokemon toàn thân phấn hồng với chiếc đuôi dài đang bay lượn nhẹ nhàng xung quanh. Chợt ngẩng đầu nhìn lên nhìn về một phương hướng nào đó chăm chú cũng dường như đang lắng nghe nói chuyện.
Phát vài tiếng âm thanh, cả thân hình nó tức tốc thoát đi. Tiếp đó một khoảng thời gian sau, một đám thành viên team Rocket xuất hiện ở nơi này.
- Chắc chắn nó từng tới qua nơi này sao? Thủ lĩnh team Rocket nhăn mày hỏi
- Báo cáo trưởng quan. Theo tin tức nhận được, nó mới xuất hiện tại nơi này không lâu. Hiện đang di chuyển về hướng tây bắc.
- Uhm, vậy toàn đội tăng nhanh tốc độ. Lần này không thể để nó trốn thoát được. Mọi người nghe rõ chưa.
- Rõ ràng!
Lát sau, chỉ pokemon nọ lại xuất hiện tại nơi này, vui vẻ lượn quanh, thưởng thức không khí nơi đây. Cuối cùng nó lưu luyến thoát đi. Phương hướng rõ ràng ngược với hướng team Rocket truy đuổi.
Một sóng chưa qua, một sóng mới lại tới. Thế giới này cũng thật không bình tĩnh!
…
Nhìn trước cửa hàng cần câu trước mắt, ông Fuji cảm thán. Thật là lâu không có thoải mái vui vẻ như vậy. Quay người đối với thiếu niên bên cạnh mình, ông lên tiếng:
- Tối nay cháu hãy tới nhà ta ở tạm đi. Như vậy ta cũng có người trò chuyện.
Black cũng không suy nghĩ nhiều, mau chóng đáp ứng ông cụ. Cả hai kiểm tra lại quán trong thời gian này. Đón lấy khi hoàn thành xong mọi việc bầu trời cũng đã tối hẳn. Thành phố về đêm đèn đóm rực rỡ. Cả nơi này như một viên minh châu tỏa ánh sáng giữa trời đêm.
Bước chân theo ông cụ đi trên đường phố, Black cảm giác một không khí cuộc sống đô thị như từng quen biết ập tới.
Đã bao lâu không nhàn nhã bước đi như vậy rồi hả?
Từ khi giáng thân xuống thế giới này, đã lâu như vậy Black sống vội vã, chạy đua với thời gian. Dường như quên mất ý nghĩa của cuộc sống. Giờ phút này, không gian tĩnh lặng. Bầu trời đêm ánh sao rạng rỡ hơn hẳn ở địa cầu. Muôn ngàn tinh huy chiếu sáng. Khung cảnh thật đẹp.
Đưa thân bay cùng không gian thời gian. Không có vội vàng chiến đấu, không có bộn bề lo phí sinh hoạt, không thôi thúc huấn luyện, không không đãng đãng. Đầu óc phiêu bồng, Black cất lên tiếng hát không rõ.
Cũng không rõ ràng bài hát kiếp trước. Chỉ ngân nga những câu hát vô nghĩa, Black dường như tìm lại được ý nghĩa sống của mình.
Bố mẹ ở nơi xa xin yên tâm. Con trai sẽ sống tốt cuộc sống ở nơi này. Một ngày kia nếu có cơ hội. Con còn sẽ lại trở về.
- Phải không Pikachu?
- Pika! Pikachu nghi hoặc nhìn lại.
- Mày nên giảm béo đi rồi.
Black “ha ha cười” trêu chọc nó.
- Roẹt … roẹt …
- Pika!
Hai má lóe lóe tia lửa điện, Pikachu tức giận cảnh cáo chủ nhân dám nói xấu mình. Nhún vai, Black nhanh chân theo gót ông cụ Fuji, câu được câu không nói chuyện.
Thời gian rồi sẽ trả lại kết quả cho những gì bạn đã cố gắng không phải sao. Giờ hãy sống tốt chính bản thân mình đã.
Black giờ chính thức đến rồi.
Một tương lai tươi sáng đang chờ chúng ta.
Meo!
Không phải sao?