Thiếu Soái Mỗi Ngày Đều Ghen
Edit: Củ Cải ^^
Lão thái thái đang rất vui vẻ vì rốt cuộc có thể bảo toàn cháu trai mình, cũng không để ý tới lời Tam di thái nói.
Cho người mang tiền thưởng tát mãn, tuy rằng không biết Lăng Thận Hành dùng biện pháp gì, nhưng lão thái thái cảm thấy tát mãn không phải không có công, cũng nhờ hắn nhảy nhảy múa múa mà tà ma bị xua đuổi không dám tới gần.
~
Mộc Vãn trở lại Quế Hoa Uyển, cẩn thận đem công cụ đã sử dụng rửa sạch khử trùng, mang vào phòng thí nghiệm khoá lại.
Thanh âm Thúy Quyên đã từ bên ngoài truyền đến: “Thiếu phu nhân, phòng bếp nay làm món mới mật quả hoa quế, hiện tại thời tiết rất nóng, đầu bếp nói ăn món này giải nhiệt tốt nhất.”
Mộc Vãn khóa kỹ môn, giặt sạch tay.
Thúy Quyên đã đem điểm tâm đặt ở trên bàn, bên cạnh còn có một chén nước thuốc đen tuyền.
Mộc Vãn cũng không có hỏi nhiều, biết này lại là lão thái thái bên kia đưa thuốc bổ tới, nói là muốn nàng uống đủ nửa tháng, nàng ngại uống thuốc, nên mỗi lần đưa thuốc đến Thúy Quyên đều sẽ vì nàng mà chuẩn bị thêm một ít mứt hoa quả cùng điểm tâm.
Nàng trước cầm một khối điểm tâm bỏ vào trong miệng, chậm rãi nhấm nháp.
Hôm nay, sự tình Thiếu phu nhân thiếu chút nữa bị xối máu lên người đem đi hơ lửa, không biết là ai nhanh mồm nhanh miệng đã truyền ra cho các hạ nhân Lăng phủ, mọi người đều biết vì Thiếu phu nhân không được sủng ái, bằng không với thân phận thiên kim phú quý như nàng cũng sẽ không bị làm nhục nhã như vậy.
Thúy Quyên đương nhiên cũng nghe người ta nói, bất quá xem biểu tình này của Mộc Vãn giống như là không có việc gì, không chịu ảnh hưởng chút nào như lời người ta nói.
Ở thời điểm Mộc Vãn đi lấy khối điểm tâm thứ hai, Thúy Quyên nhịn không được nói: “Nghe nói tứ di thái đã lành bệnh, đứa trẻ trong bụng cũng không có gì trở ngại.”
“uhm.” Mộc Vãn cắn một ngụm điểm tâm, “Tin tức của ngươi thật nhanh nhạy.”
Thúy Quyên cười mỉa: “Ta cũng là nghe người ta nói.”
Thấy Mộc Vãn không có phản ứng, Thúy Quyên lại tiếp tục nói: “Ta còn nghe nói là thiếu soái suy nghĩ ra biện pháp trị hết bệnh cho tứ di thái.”
Mộc Vãn trong lòng cười nhạo, rõ ràng người chữa khỏi là nàng, chẳng qua, do nàng không suy nghĩ đàng hoàng, vốn dĩ chữa bệnh cho tứ di thái đã làm Lăng Thận Hành hoài nghi, nếu lại trêu chọc làm những người khác nghi kỵ, mất nhiều hơn được, nếu muốn tồn tại lâu dài ở cái phủ này, thậm chí là như cá gặp nước, chuyện thứ nhất liền phải học được thu liễm mũi nhọn.
Người hại nàng còn chưa điều tra ra, nàng cần thiết phải cẩn thận từng bước.
Thúy Quyên thấy nhắc tới thiếu soái mà Mộc Vãn vẫn bình đạm không có gì biểu tình lạ, vì thế kề sát vào thấp giọng nói: “Hôm nay gặp phải nha đầu Cẩm Nhi bên người tứ di thái, lời nàng ấy nói làm người nghe xong thật không thoải mái.”
Mộc Vãn im lặng, biết nha đầu này không nhịn được, nhất định sẽ tiếp tục nói.
Quả nhiên, Thúy Quyên hơi có chút tức giận nói: “Nàng ấy nói tứ di thái trời sinh mệnh phú quý, tuy rằng chỉ là di thái thái, nhưng được Đốc Quân sủng ái, nâng niu sợ làm nàng đau, chờ đại phu nhân qua đời, không chừng là có thể lên làm chính thê, hơn nữa…… Hơn nữa thiếu soái đối với nàng cũng cực tốt, lần này nếu không phải thiếu soái tận lực tương trợ, nàng cũng không qua được ải này, thượng có đốc quân sủng ái, hạ có thiếu soái yêu thương, mệnh này không tốt mới là lạ.”
Thúy Quyên nói chuyện ngữ khí cực nhanh, nói một chuỗi dài như cây đậu.
Bất quá ý tứ trong lời nói nàng, Mộc Vãn là nghe hiểu rõ.
“Thiếu phu nhân, ta còn nghe Cẩm Nhi nói, tứ di thái cùng thiếu soái từ nhỏ đã quen biết nhau, quan hệ giữa họ vô cùng tốt.”
Nghe xong lời này, Mộc Vãn bỗng nhiên liền nghĩ đến Lăng Thận Hành hôm nay có chút phản ứng khác thường, nàng cho rằng hắn chỉ là lo lắng đệ đệ tương lai của hắn, hiện tại cân nhắc cẩn thận một chút, xem lại bộ dáng không giống như lo lắng cho đứa trẻ, càng như là lo lắng cho tứ di thái, thì ra là hắn cùng tứ di thái còn có mối quan hệ thanh mai trúc mã này, nếu lúc đó nàng thật sự thất thủ, chỉ sợ trên đầu đã sớm ăn súng.
“Được rồi, sự tình thế nào không cần ngươi nhọc lòng, nếu ai nghe được phán ngươi tội danh khua môi mua mép, ngươi đảm đương nổi không.” Mộc Vãn hơi giận, nha đầu này thật là, sợ thiên hạ không đủ loạn hay sao.
Thúy Quyên tức khắc một bụng ủy khuất, nàng chỉ nghĩ nhắc nhở Thiếu phu nhân một chút lưu ý hai người kia nhiều hơn, không nghĩ tới nàng thế mà không nghĩ ngợi, không có bất cứ hành đọng nào, nếu như đổi lại trước kia, nàng đã sớm nháo đến gà bay chó sủa.
~ Củ cải xiexie ~