Thủ Đô Sương Mù
Lương Tập vươn đầu sang, nhìn ảnh được Wendy chụp bằng đồng hồ thông minh.
Các bức ảnh hơi mờ, nhưng vẫn nhìn rõ nó được chụp từ một trang mạng xã hội hẹn hò.
Người đàn ông trông có hơi già một chút.
Lương Tập lấy điện thoại di động đăng nhập vào trang mạng xã hội đó, tìm kiếm biệt danh của người đàn ông này, rất nhanh đã tìm được người có biệt danh Misty.
Từ thông tin đăng ký và phần giới thiệu, Lương Tập khẳng định sơ bộ, Misty là một người đàn ông béo, hói, tuổi tác tầm bốn mươi.
Trong phần giới thiệu, Misty đã nói rất rõ về đối tượng mà anh ta muốn kết bạn: Phụ nữ độc thân, không nghề nghiệp, dưới hai lăm tuổi.
Bài đăng ngày hôm kia của anh ta viết rằng: Tôi hy vọng sẽ trải qua một ngày cuối tuần khó quên với đối tượng yêu thích của mình, trong một ngôi nhà nghỉ dưỡng ở ngoại ô.
Bài viết còn đăng kèm hình ảnh biệt thự nghỉ dưỡng bên bờ hồ, du thuyền và một tệp bảng anh đang đặt trên bàn "vô tình" bị lọt vào.
Lương Tập về cơ bản đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng làm thế nào để giải thích điều đó với Wendy?
Lương Tập nói: "Wendy, chị họ cháu không mất tích.
Cô ấy chỉ ra ngoài chơi vài ngày và sẽ quay lại ngay.
Chú nghĩ khi chị cháu quay lại nhất định sẽ tặng quà sinh nhật cho cháu."
Wendy hỏi: "Chú có biết chị ấy ở đâu không?"
Lương Tập nói: "Chú e rằng chú không thể đưa cháu đến gặp cô ấy."
Wendy kéo chiếc khóa sau lưng gấu Pooh xuống, lấy ra hai mươi bảng: "Chú có thể nhắc chị ấy ngày mai là sinh nhật của cháu không?"
Lương Tập: "Wendy à, tại sao?"
Wendy: "Cháu ghét Sarah."
Lương Tập hỏi: "Sarah là ai?"
Wendy: "Bảo mẫu của cháu, cô ấy nghiến răng, cháu không muốn ngủ với cô ấy."
Cha mẹ Wendy có lẽ thường xuyên vắng nhà, vì vậy họ đã thuê một bảo mẫu tên là Sarah để chăm sóc Wendy.
Wendy thích chị họ của mình nhất.
Nên muốn chị họ đi cùng chứ không phải bảo mẫu.
Qua bức ảnh xem từ đồng hồ của Wendy, Lương Tập nhận ra căn biệt thự đó thuộc một khu nghỉ dưỡng nằm giữa Luân Đôn và Reading.
Khu nghỉ dưỡng này rất nổi tiếng.
Biệt thự nằm rải rác bên hồ, để đảm bảo sự riêng tư của khách thuê, không có camera nào được lắp đặt trên các con đường hay trong khu nghỉ dưỡng.
Nó đã trở thành nơi trú ẩn cho các cặp tình nhân.
Do giá thuê cao, khu nghỉ dưỡng cũng trở thành một trong những nơi tốt nhất để những người thành đạt lấy ra câu dẫn các cô gái trẻ.
Chỉ có một con đường dẫn vào khu nghỉ dưỡng này, những người không phải là người thuê nhà hoặc bạn bè của người thuê thì không thể vào.
Chi phí để thuê biệt thự rẻ nhất là ba trăm bảng anh cho một ngày.
Thật khó để làm việc với số tiền ít ỏi này.
Lương Tập rất ngại khi nhìn Wendy: "Wendy, làm phiền người khác là không lịch sự.
Chú phải gọi điện thoại cho cha mẹ cháu."
Người nhận cuộc gọi là mẹ Wendy, cô ấy cảm thấy áy náy và rất xin lỗi vì đã gây rắc rối cho Lương Tập.
Mẹ Wendy hỏi địa chỉ văn phòng, cô ấy sẽ gọi điện nhờ bảo mẫu đến đón Wendy.
Wendy ở bên cạnh nghe vậy liền nói vọng vào: "Con không muốn ngủ với Sarah, con chỉ muốn chị Hara thôi."
Mẹ Wendy kiên nhẫn giải thích: "Cả cha và mẹ đều ở Mỹ, hiện đang rất bận, con đừng gây thêm rắc rối nữa con yêu, khi về mẹ sẽ mua quà cho con."
Wendy cúp điện thoại, nhìn Lương Tập một cách tức giận.
Lương Tập bất lực nói: "Đó là thế giới của người lớn."
Wendy ôm chặt gấu, dựa người vào sô pha, cúi đầu không nói gì.
Lương Tập nhét hai mươi bảng trở lại gấu Pooh, Wendy khịt mũi, quay đi không thèm nhìn anh, lấy tay len lén lau nước mắt.
Lương Tập thấy vậy mềm lòng nói: "Được rồi, chú sẽ chuyển lời cho chị họ cháu được không."
Wendy nhìn Lương Tập với vẻ hoài nghi.
Lương Tập: "Chú đang nói chuyện nghiêm túc."
Wendy ngay lập tức cười tươi để lộ hai chiếc răng cửa bị thiếu.
Lương Tập: "Vậy thì đưa lại tiền cho chú." Con ruồi dù nhỏ đến đâu cũng có thịt, phải lấy đủ tiền xăng.
* * *
Khoảng bảy giờ tối, Karin nhìn Lương Tập lái chiếc Beetle rời đi, bật hệ thống theo dõi đã cài trên xe Lương Tập rồi lái xe theo sau.
Lương Tập đã xuất hiện tại bệnh viện Maria hai lần, ở một mức độ nhất định nào đó anh ta thực sự đang đe dọa chiến dịch cồn cát.
Theo ý kiến của Mark, Karin nên mời Lương Tập dùng bữa, thông qua bữa ăn để thăm dò.
Nhưng Mark không biết mối quan hệ giữa Karin và Lương Tập bình thản như nước, họ thậm chí còn không có cớ để đi ăn với nhau.
Karin đang tìm phương án để không cần đi ăn với Lương Tập những vẫn biết Lương Tập có đang đe dọa chiến dịch cồn cát hay không.
Cô đại khái có ba phương án, thứ nhất là bắt chuyện, xét thấy cô cùng Lương Tập giao tiếp quá ít, đối thoại quá nhiều có thể sẽ khiến Lương Tập cảnh giác, hoặc là hiểu lầm cô có hứng thú với anh ta.
Vì vậy, phương án này không dễ sử dụng.
Phương án thứ hai là theo dõi và nghe lén, xem Lương Tập đã gặp ai, đi đâu, gọi cho ai, nội dung cuộc gọi là gì, từ đó có thể suy ra Lường Tập có đang uy hiếp cồn cát hay không.
Thứ ba là..
Tốt nhất là không nên dùng cái thứ ba, dù sao thì Lương Tập cũng là bạn của anh trai cô, và cô cũng không ghét anh ta.
Karin cho rằng nếu Lương Tập có khả năng đe dọa đến cồn cát, thì chỉ cần theo dõi một đến hai ngày sẽ tìm được câu trả lời.
Sau khi đi theo Lương Tập hơn mười ki lô mét, Karin cảm thấy có lẽ chỉ trong hôm nay cô có thể đưa ra kết luận.
Tâm trạng hiện tại của Karin có chút bất an, lo lắng.
Lộ trình xe của Lương Tập không phải lộ trình hàng ngày, chắc là anh ta hẹn gặp ai, ở đâu đó.
Giải thích cho sự lo lắng, Karin nghĩ có thể do tầm quan trọng của việc giữ bí mật khi thực hiện chiến dịch cồn cát.
Nếu Lương Tập thực sự đe dọa đến nó, hoặc ai đó biết về nó, e rằng Mark sẽ thực hiện một số biện pháp cần thiết.
Còn cô thì không muốn làm tổn hại đến bạn của anh trai mình.
Hai chiếc xe nối đuôi nhau dọc tuyến đường đi Reading, xe dừng lại ở khu nghỉ dưỡng ven hồ.
Khi đến khu nghỉ dưỡng, Karin đã bắt đầu xem xét đến phương án thứ ba: Bức cung.
Cô biết về khả năng kinh tế của Lương Tập, chắc hẳn anh ta không đến đây để thuê biệt thự nghỉ dưỡng, khả năng cao đến để gặp ai đó.
Nhưng lần này Karin đã đoán sai, Lương Tập đến đây không phải để gặp ai đó, mà để thuê một căn biệt thự.
* * *
Trước khi vào biệt thự phải ghé qua một căn nhà hai tầng, quầy lễ tân, bảo vệ, nhân viên vệ sinh và nhà bếp đều ở đây.
Một bên của căn nhà là bãi đậu xe cho khách, và phía bên kia là bãi đậu xe điện.
Xe ô tô bên ngoài không thể vào khu nghỉ dưỡng, nhưng họ có thể sử dụng xe điện miễn phí.
Khẩu hiệu là vì môi trường.
Sau khi bỏ đi việc thay pin và tiêu thụ điện năng, không thể phủ nhận rằng xe điện thực sự thân thiện với môi trường.
Trong mọi trường hợp, không khí trong khu nghỉ dưỡng chắc chắn không bị ô nhiễm bởi khói xe.
Lương Tập đưa cho lễ tân thông tin đặt phòng, nhân viên lễ tân kiểm tra thông tin hỏi: "Thưa quý khách, quý khách đi một mình?"
Lương Tập trả lời: "Không, tôi mang theo bạn gái." Nếu đi một mình sẽ bị nhân viên bảo vệ chú ý.
Những kẻ đến đây một mình đều là những tay săn ảnh hoặc thám tử tư.
Nhân viên lễ tân hỏi tiếp: "Bạn gái của anh đâu?"
Lương Tập cầm bàn tay trái của mình, nhìn nó một lúc, nhân viên lễ tân cực kỳ xấu hổ: "Bạn gái này..
khá độc đáo."
Lương Tập vuốt mái tóc bên trái: "Cô ấy sẽ đến muộn một chút, có thể là sáng mai.
Nếu có người phụ nữ đến một mình và nói cô ấy muốn thuê căn biệt thự số mười chín, thì đó là cô ấy."
Nhân viên lễ tân ngập ngừng: "Xin lỗi, anh có thông tin gì về cô ấy không? Số bằng lái xe, ảnh chụp gì đó."
Lương Tập hạ giọng: "Tôi không biết người như thế nào sẽ được đưa đến."
Nhân viên lễ tân hiểu ngầm Lương Tập thuê biệt thự để gọi gái bán hoa, không có vấn đề gì, miễn là quyền riêng tư của những vị khách khác không bị đe dọa.
Sau khi thanh toán xong, nhân viên lễ tân đưa chìa khóa cho Lương Tập: "Quý khách đi dọc theo con đường chính, sẽ thấy biển số trên biệt thự.
Vui lòng đọc kỹ trước khi vào.
Chúng tôi không chấp nhận việc vào biệt thự của người khác do nhầm lẫn."
Lương Tập trả lời: "Tôi cũng không chấp nhận việc đó.".