Tuyệt Thế Luyện Đan Sư Hoàn Khố Cửu Tiểu Thư
Cơ hồ trong nháy mắt, tất cả mọi người ngừng lại hô hấp, đôi mắt mỗi người trừng lớn, đều khó có thể tin nhìn lên!“U Mộng thạch……”Bên trong đám người không biết là ai hô nhẹ một tiếng, toàn bộ cửa hàng lập tức bùng nổ!“Sao có thể! Nơi này như thế nào sẽ có U Mộng thạch!”“Ta có phải hay không hoa mắt? Kia thật là U Mộng thạch?”Tiếng kinh hô hết đợt này đến đợt khác vang lên, Tô Linh Sanh nguyên bản biểu tình còn cao ngạo, nhưng một khắc nhìn đến sắc u lam ẩn hiện, sắc mặt dần xanh mét!Người phụ trách khai thạch cũng hoảng sợ, công cụ trên tay không tự chủ ngừng lại, vẻ mặt thất thố hết nhìn lão bản, lại nhìn Tô Linh Sanh.
Miệng của lảo bản, giờ phút này cũng không tự giác mở to.
Muốn nói Lưu Kim thạch hi hữu, nhưng là trong lịch sử Quý Thành, tốt xấu cũng từng xuất hiện mấy lần.
Chính là U Mộng thạch……Lại là loại hi hưu khoáng thạch chưa từng xuất hiện qua!Phẩm chất của U Mộng thạch cùng Lưu Kim thạch tương đương, chính là mức độ khăn hiếp thì lại vứt Lưu Kim thạch xa mấy con phố, tuy là khoáng sản Quý Thành, cũng chưa từng xuất hiện bực này khoáng thạch.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều ngốc.
Vốn tưởng rằng Tô Linh Sanh khai ra Lưu Kim thạch may mắn trời cho, không nghĩ tới, U Mộng thạc chưa bao giờ gặp qua hôm nay liền xuất hiện.
Tô Linh Sanh sắc mặt khó coi cực điểm, nàng cơ hồ theo bản năng nhìn về phía một lão bản, cổ lão bản đột nhiên co rụt lại, trong lòng không cấm có chút hoảng loạn.
“U Mộng thạch? Thoạt nhìn vận khí cũng không tồi.
” Quý Phong Yên cười khẽ một tiếng, trong tiếng kinh hô của mọi người, nhẹ nhàng nâng lên tầm mắt, nhìn về Tô Linh Sanh sắc mặt còn đang xanh mét.
“Chính là không biết, giá trị khối U Mộng thạch này so với giá trị khối Lưu Kim thạch của ngươi so sánh lại như thế nào?”Tô Linh Sanh lạnh lùng trừng mắt nhìn Quý Phong Yên, trong lòng lại lần đầu sinh ra bất an.
“Tô tiểu thư, này……” Lão bản trong lúc nhất thời có chút khó xử, hiện giờ, đối chiếu kích thước khối U Mộng thạch đang hiển lộ, chỉ sợ đã vượt qua Lưu Kinh thạch của Tô Linh Sanh, nếu tiếp tục khai thạch, chỉ sợ, Tô Linh Sanh nhất định sẽ thua!Tô Linh Sanh trong lòng cũng rõ ràng, vừa định muốn nói cái gì, Quý Phong Yên lại đột nhiên nói: “Ngươi sợ là nghĩ sai rồi đi? Khối nguyên thạch này là ta tuyển, người hỏi nàng làm gì?”Tô Linh Sanh sắc mặt càng khó coi, trên mặt lão bản cũng một mảng trắng bệt.
“Thất thần làm gì? Tiếp tục.
” Quý Phong Yên nói.
Tô Linh Sanh âm thầm cắn chặt răng, mắt lạnh liếc mắt nhìn lão bản một cái, lão bản tức khắc hiểu rõ, ra vẻ lơ đãng ho nhẹ một tiếng.
Người khai thạch dừng lại hồi lâu, tức khắc tiếp tục động thủ, chỉ là lúc này đây, động tác của hắn có chút quái dị.
Bất quá trong giây lát, một khối U Mộng thạch to bằng hai ngon tay được khai ra, chỉ là mặt cắt của khối U Mông thạch thoạt nhìn lớn, nhưng độ dày thật làm người không nỡ xem, nhiều nhất chỉ dày khoảng vài trang giấy.
Cơ hồ tại nháy mắt khối U Mộng thạch được lấy ra, lão bảo khiến thủ hạ đem khối đá còn thừa hơn phân nửa đem ra ngoài, chính mình cầm khối U Mộng thạch đưa đến trước mặt Quý Phong Yên, như có như không chặn tầm mắt của Quý Phong Yên.
“Vị khách nhân này, đây là U Mộng thạch của ngài.
”Quý Phong Yên nhìn khối U Mộng thạch mỏng đến đáng thương trước mặt, nâng lên mắt, cười như không cười nhìn lão bản còn đang che tầm mắt của mình, trong lòng mình bạch.
“Không biết khối khoáng thạch này trị giá bao nhiêu?”“U Mộng thạch tuy rằng khó được, chính là…… Khối U Mộng thạch này cũng quá mức mỏng manh, đơn bạc, cho nên! giá cả hẳn là cũng ở một vạn tam tả hữu.
” Lão bản ra vẻ trấn định mở miệng.
“Nga? Nói như vậy, ta cùng Tô tiểu thư là ngang tay?” Quý Phong Yên cười cổ quái, ánh mắt nhìn về phía Tô Linh Sanh cũng tràn đầy ẩn ý quái dị! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! (già còn làm chuyện xấu hổ, tui đội quần dùm ông lão bản à).