Chương 47: Ngoại truyện: Tả Khâu

Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột

Tả Khâu bất hạnh, cũng là may mắn.

Bất hạnh là, năm hắn tám tuổi, bị chính phụ thân Anh Quốc Công của mình giết, ném ra cửa phủ.

May mắn là, hắn được cửu cửu bị giáng chức cứu sống, mang về Vân Hà Quan để lớn lên.

Bất hạnh là, dù hắn thi đậu Thám hoa, người trong chốn quan trường ở kinh thành vẫn chỉ trỏ hắn, con đường làm quan của hắn mới bắt đầu đã không thuận lợi.

May mắn là, hắn gặp được Đoàn Hồng Thụy, vị Đại Lý Tự Khanh tương lai này thưởng thức tài hoa của Tả Khâu, chịu áp lực để đề bạt Tả Khâu, không ngừng ủy thác trọng trách.

Bất hạnh là, hắn gặp chuột đại tiên tham tiền Đan Tầm.

May mắn là, cửu mẫu của hắn là con gái của gia đình giàu nhất Giang Đông, hắn chưa bao giờ thiếu tiền bạc, theo cách nói của cửu mẫu hắn là: "Chuyện có thể dùng tiền để giải quyết thì không gọi là chuyện nữa."

Trong quá trình phá án, Tả Khâu từng bị ám sát nhiều lần, có đến từ vị kế mẫu ở phủ Anh Quốc Công của hắn, có đến từ Thái tử, còn có đến từ đối thủ. May mắn là, hắn có Lục Thường, Lục Thuận và Hoa Khanh Trần làm bạn, giúp hắn ngăn công kích từ bên ngoài. Những công kích ngầm đều bị người âm thầm bảo vệ hắn phá bỏ. Những người âm thầm bảo vệ hắn có do Anh Quốc Công lén phái đến, cũng có cửu cửu phái đến, còn có một người, ừm, có thể là do nha đầu kia mời đến.

Tả Khâu rất nhớ nha đầu kia, đáng tiếc, từ chuyến ra biển mười lăm năm trước, nha đầu kia đã không còn về nữa. Mỗi khi đêm khuya tĩnh lặng, Tả Khâu đều không kiềm được mà lấy chiếc túi thơm đã sờn ra, lẩm bẩm mãi tên của nha đầu ấy: "Hi Nguyệt".

Hắn không tin vị hôn thê của hắn sẽ vĩnh viễn chìm trong biển rộng, hắn vẫn luôn tin chắc rằng Hi Nguyệt còn sống, nha đầu xinh đẹp cởi mở như thế sao có thể chết được?

Khi Anh Quốc Công công khai nhận sai, nhận Tả Khâu về, các bà mối ùn ùn kéo đến, nhưng Tả Khâu đều kiên quyết từ chối, khăng khăng nói mình có vị hôn thê rồi. Anh Quốc Công tự biết đuối lý, chỉ có thể âm thầm sốt ruột, chẳng biết phải làm sao.

Vụ án Vu sư Nam Cương phá không bao lâu, buổi chiều nọ, hỉ thước kêu ríu rít ngoài cửa sổ, Lục Thuận tươi roi rói chạy vào, nói có tin tức cực tốt đang chờ hắn ngoài công đường. Tả Khâu nghi đi ra ngoài công đường, hắn không biết còn có tin gì được xem là tin cực tốt.

Ngoài công đường, ánh mặt trời có hơi chói mắt, người trong mộng mặc bộ đồ cưỡi ngựa màu đỏ, đột nhiên nhào tới. Tả Khâu đứng ngây người, mãi đến khi bị Hi Nguyệt hôn hai cái, hắn mới cảm thấy chân thật, Hi Nguyệt của hắn đã về. Tuy từ một đóa mẫu đơn trắng hóa thành đóa mẫu đơn đen, nhưng hắn vẫn mừng như điên, không biết đặt tay ở nơi nào, lòng còn hơi cáu, nhưng đám người đang xem náo nhiệt kia, các người có mắt nhìn chút được không! Còn con chuột kia nữa, sao ngươi lại khởi xướng đưa hạt dưa đến hả!!

Nhấn Mở Bình Luận