Chương 13: Thế giới 1 – Tổng tài nhặt rác (13)

Xuyên Nhanh: Cứu Vớt Cuộc Đời Nhân Vật Chính

Editor: Mia

*****

Sau khi Chu Tuấn Lâm trở lại huyện H, liền dùng thân phận chứng của mình một lần nữa đăng ký shop online, đặt tên là "Cửa hàng Snog", cùng nhau kinh doanh cửa hàng ban đầu.

Lúc này, là bởi vì chuyển nhượng cửa hàng tương đối phiền toái, thứ hai cũng vì có hai cửa hàng trợ giúp đề cao danh khí(1) của "Snog".

(1)Danh khí (名氣) (名气): Tiếng tăm, uy tín.

Đương nhiên, về sau hắn khẳng định sẽ dùng thân phận chứng của mình đăng ký cửa hàng và nhãn hiệu Snog.

Lăn lộn cửa hàng xong, chờ thân phận chứng của mình tới tay, Chu Tuấn Lâm lập tức dùng thân phận chứng của mình làm thẻ ngân hàng, sau này cần vốn lưu động tài chính, toàn bộ tiền là dùng từ trong thẻ ngân hàng của hắn.

Cùng lúc đó, hắn còn đem tất cả thứ liên quan đến nhãn hiệu Snog đều đăng ký xong, hơn nữa còn cùng xưởng giày da tiếp tục ký hợp đồng —— cái hợp đồng lúc trước thật sự có chút thô ráp.

Sau một phen lăn lộn này, nghỉ hè đã qua hơn phân nửa, Chu Tuấn Lâm bởi vì thường xuyên ở bên ngoài làm việc, khuôn mặt thật vất vả dưỡng trắng được một chút lại bị phơi đen.

Nhưng dù vậy, nhìn hắn người ta cũng sẽ cảm thấy hắn là một thiếu niên soái khí —— gen hắn được di truyền từ cha mẹ thật sự rất tốt, ngũ quan phi thường xuất sắc.

Nghỉ hè năm nay Chu Tuấn Lâm làm rất nhiều chuyện, Trịnh Li cũng không phải nhàn rỗi, nàng nỗ lực nhớ lại hình dáng các loại giày mình đã từng gặp vẽ ra sơ đồ phác thảo rất nhiều giày.

Sau khi Chu Tuấn Lâm cầm sơ đồ phác thảo này liền đặt đơn với xưởng giày da, để xưởng giày da sản xuất giày đều có logo nhãn hiệu Snog.

Nhóm giày hắn định sản xuất đầu tiên phần lớn đều là giày thể thao(?).

Lúc này mọi người đều không thói quen đeo giày làm nền cho quần, nhưng trên thị trường đã có, rất nhiều người đều mặc quần jean ống nhỏ xứng với giày, bằng không dứt khoát liền đeo tất chân kết hợp với giày. ( Đoạn này dịch chả hiểu cái mô gì luôn @@)

Nhưng các chủng loại giày vẫn phi thường thiếu, bởi vậy giày Trịnh Li thiết kế, tất cả đều có thể nói là thời thượng.

Qua nửa năm, shop online của Chu Tuấn Lâm cũng chỉ là tiểu đánh tiểu nháo(2) mà thôi, kỳ thật cửa hàng nào đó đặt hàng hắn cũng kiếm lời mấy vạn khối, nhưng sáu tháng cuối năm, hắn tính toán làm lớn một chút.

(2)Tiểu đánh tiểu nháo: Việc lặt vặt, nhỏ bé không đáng nhắc tới.

Tháng 9 năm 2006, hai shop online của Snog cùng nhau cho ra giày Snog loại mới, mà trong đó bao gồm hơn hai mươi các màu giày.

Lúc trước vì tiết kiệm tiền, người mẫu giày nữ của Snog đều do Trịnh Li đảm nhiệm, nhưng lần này, Chu Tuấn Lâm mời một đôi người mẫu tuấn nam mỹ nữ về chụp.

Hai người này đều không phải người mẫu chuyên nghiệp, nhưng sau khi mời người của ảnh viện áo cưới hóa trang cho bọn họ, nhìn cũng phi thường xinh đẹp.

Bởi vì có Trịnh Li hỗ trợ chuẩn bị quần áo cùng đạo cụ và ở bên cạnh chỉ điểm, ảnh chụp lần này hiệu quả còn làm người ta kinh diễm hơn, đặc biệt là cái nữ người mẫu kia, nói không nên lời.

Vì quảng cáo cho giày, trong quá trình quay chụp, Trịnh Li sử dụng quần áo màu đen bó sát người làm nền cho giày, chú ý tới điểm này, Chu Tuấn Lâm còn tìm xưởng quần áo phụ cận đặt một đám quần áo màu đen đặt ở shop online bán.

Lần đầu làm giày Snog đã thành công.

Chu Tuấn Lâm không chỉ đem toàn bộ gia sản của mình đầu tư vào, còn lấy phương thức nhập cổ phần lừa dối chủ xưởng giày da đầu tư cho hắn mười vạn khối, mà hết thảy những việc này cũng không có uổng phí, tiền hắn kiếm lời trở về còn kiếm được càng nhiều hơn.

Từ loại giày mới phát quảng cáo trên mạng, Chu Tuấn Lâm nhận đơn đặt hàng đến mềm tay, xưởng giày da cùng hắn ký hợp đồng căn bản không kịp sản xuất, thế cho nên hắn chỉ có thể lại tìm thêm hai xưởng giày da giúp hắn sản xuất giày da Snog.

Trong tình huống rất nhiều cửa hàng giày nổi danh không được phát triển trên mạng, Snog phát triển trở thành cửa hàng giày lớn nhất trên mạng, thế cho nên những người mới vừa học được cách mua đồ trên mạng, đều theo bản năng mà cảm thấy đây là một nhãn hiệu lớn.

Chẳng sợ bọn họ chưa bao giờ gặp qua cửa hàng Snog thật.

Xưởng giày da ở huyện H đều là nhãn hiệu xưởng giày lâu đời, kiểu dáng giày được sản xuất trước kia tuy rằng cũ nhưng chất lượng cùng độ thoải mái đều rất, phi thường thích hợp cho người trong nước đeo, hiện tại lại có Trịnh Li thiết kế.

Quảng cáo giày ngày đó được khen ngợi, cũng chứng thực Snog là nhãn hiệu nổi tiếng trong lời đồn đãi, rất nhiều người thậm chí tự động cùng mọi người chung quanh đề cử tới mua giày ở Snog, nói giày nhà hắn có giá cả và lợi ích rất thực tế, chất lượng lại tốt, ăn mặc rất thoải mái.

Chu Tuấn Lâm đã đăng ký công ty, còn mời rất nhiều người giúp hắn làm việc, nhưng dù như vậy, cũng vẫn vội đến chân không chạm đất.

Mặc kệ vội cái gì, hắn cũng không quên buổi tối mỗi ngày cùng Trịnh Li học tập, thuận tiện dạy Trịnh Li học bù.

Nghỉ hè, thời điểm hắn mới dạy bổ túc Toán học cho Trịnh L, hiệu quả học bù rất kém.

Hắn không có đi học chính thức, Toán học học tốt toàn dựa vào đầu óc linh hoạt của mình, thời điểm giảng đề cho Trịnh Li tự nhiên không biết giảng như thế nào, căng da đầu nói, Trịnh Li nghe được còn không hiểu ra sao.

Nhưng sau đó hắn mua một ít sách giáo khoa cho phụ huynh xem qua rồi giảng lại cho Trịnh Li nói được không tồi.

Mà nửa năm cuối này, Trịnh Li thành học sinh cuối cấp, đồng thời thành tích vững bước tăng lên, cuối cùng ổn định trong top mười của lớp, nếu bài thi môn Tiếng Anh đột nhiên khó một chút người khác không làm được, tên nàng còn có thể vọt được vào top năm.

Trường nàng học, vốn chính trường sơ trung công lập tốt nhất huyện H, thành tích của nàng như vậy, muốn vào trường cao trung tốt nhất huyện thành vẫn ổn, nếu vận khí tốt thậm chí còn có thể vào được trường Nhất Trung.

Bất quá, trường cao trung của huyện bọn họ so với trường cao trung Nhất Trung cũng không kém quá nhiều, bởi vậy Trịnh Li không có tính toán lên thành phố học —— Sự nghiệp của Chu Tuấn Lâm tất cả đều ở bên này đó!

Nói tới Chu Tuấn Lâm, Trịnh Li liền cảm thấy mình có điểm không xứng chức, thời điểm nàng mới vừa tiếp xúc với Chu Tuấn Lâm, liền nghĩ dựa vào mình đem Chu Tuấn Lâm trở nên càng ngày càng tốt, nhưng trên thực tế......

Nàng cũng không có làm gì, Chu Tuấn Lâm tự mình liền trở nên càng ngày càng tốt.

Hiện tại Chu Tuấn Lâm cùng lúc trước hoàn toàn khác nhau, hắn anh tuấn, tự tin, rộng rãi, tuyệt đối là loại người làm cho người ta thích nhất kia.

"Đản Đản, ngươi nói ta có nên đem thân phận thật của hắn nói cho hắn hay không?" Đầu tháng ba cuối học kỳ 1 trước kỳ khảo sát một buổi tối, Trịnh Li ở trong phòng của mình hỏi Đản Đản.

Trịnh Li phát hiện, nếu kỳ vọng đối với Đản Đản không quá cao, như vậy dùng Đản Đản thật sự khá tốt.

Từ khi có Đản Đản, nàng liền có thể để Đản Đản đem sách vở tất cả đều ghi nhớ, sau đó tùy thời tùy chỗ học tập, không chỉ có như thế, Đản Đản còn có thể bồi ngủ bồi chơi, rất xứng với danh xưng siêu cấp sủng vật.

"Có thể a! Mục tiêu nhiệm vụ hiện tại đã rất tuyệt, chờ hắn trở lại Giang gia, nhất định sẽ càng tốt hơn!" Đản Đản liên tục gật đầu.

"Ừ, ta đi tra tin tức về Giang gia một chút!" Trịnh Li thấy Đản Đản nói như vậy, lập tức liền lên mạng tra sự tình liên quan tới Giang gia.

Giang gia rất điệu thấp, lúc này tin tức trên mạng lại không có nhiều như mười mấy năm sau, bởi vậy thời điểm lúc trước Trịnh Li ở trên mạng tìm tòi về Giang gia, hoàn toàn không có lục soát được tin tức của bọn họ, lần này, kỳ thật nàng cũng không ôm hy vọng quá lớn.

Nhưng lần này nàng lục soát được!

Tất cả tin tức đều có quan hệ với thiếu gia Giang gia.

Con trai người nãi nãi kia của Chu Tuấn Lâm tức chú của Chu Tuấn Lâm tên là Giang Thành An, hắn so với Chu Tuấn Lâm lớn hơn mười hai tuổi, năm nay hai mươi tám, đã tiến vào Giang thị công tác, cũng được cha mình tặng 10% cổ phần của Giang thị.

Giang thị rất điệu thấp, nhưng Giang Thành An rất cao điều(?), từ trên mạng không những có thể nhìn thấy tin tức hắn tiến vào Giang thị mà còn có thể nhìn thấy tai tiếng của hắn cùng nhiều vị nữ tinh, sinh hoạt xa hoa lãng phí của hắn thậm chí còn được các cư dân mạng bầu thành "Kinh thành X thiếu" đệ nhất.

Từ đây liền nhìn ra được, hắn ở Giang thị địa vị phi thường cao, phi thường được sủng ái.

Trịnh Li từng để Đản Đản nói kỹ càng tỉ mỉ quỹ đạo phát triển ban đầu của thế giới này.

Trong thế giới ban đầu, Giang Kiêu...... Cũng chính là Chu Tuấn Lâm sau khi cha mẹ qua đời, bắt đầu đi theo gia gia Giang Chấn Hưng sống cùng nhau, từ nhỏ hắn đã để lộ ra thiên phú thương nghiệp trác tuyệt, mà so với hắn thì Giang Thành An lớn hơn mười hai tuổi, lại là người chỉ thích nơi nơi chơi ăn chơi trác táng, vì thế, gia chủ Giang gia Giang Chấn Hưng, liền đem kỳ vọng đặt ở trên người cháu đích tôn, sau đó đem Giang thị giao cho cháu trai.

Cuối cùng, Giang Kiêu trở thành nhà giàu số một thế giới, Giang Thành An ăn chơi trác táng cả đời, tiêu sái cả đời.

Mà hiện tại, đã không có "Giang Kiêu", Giang Chấn Hưng chỉ có thể bồi dưỡng Giang Thành An, Giang Thành An cũng liền trở thành người thừa kế của Giang thị.

Giang Thành An đã sớm thành niên, thậm chí đã tiến vào Giang thị, Chu Tuấn Lâm đang ở đâu? Hiện tại trên tay hắn cũng chỉ có hai cái shop online mà thôi......

Nếu Giang Thành An biết Chu Tuấn Lâm tồn tại rồi tâm sinh ra bất mãn đối với Chu Tuấn Lâm sau đó làm cái gì thì.....

Trịnh Li có chút phát sầu...... Nàng nhìn về phía Đản Đản.

Đản Đản không hề có cảm giác, vừa vỗ cánh còn sinh khí: "A a a a! Cái tên Giang Thành An chính là người ham ăn biếng làm ăn chơi trác táng a! Giang thị nếu giao cho hắn, nhất định sẽ suy sụp!"

"Đản Đản, ta có một nhiệm vụ gian khổ muốn giao cho ngươi!" Trịnh Li đột nhiên nói.

"Chủ nhân, ngài lại muốn ta đi theo dõi hành tung của mục tiêu nhiệm vụ sao? Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành!" Đản Đản quơ quơ thân thể tròn vo của mình.

"Không, ta muốn ngươi đi tới đế đô, theo dõi cái tên Giang Thành An này, thuận tiện xem tình hình của Giang gia!" Trịnh Li chỉ vào ảnh chụp của Giang Thành An đang ôm nữ minh tinh ảnh nào đó trên máy tính nói.

Một học sinh trung học như nàng, căn bản không tiếp cận với Giang gia được, hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào Đản Đản!

Đản Đản dừng một chút, sau đó nghiêm túc gật đầu: "Chủ nhân ngài yên tâm, ta nhất định hoàn thành nhiệm vụ!"

Trịnh Li thấy thế, lại nói với Đản Đản thêm một chút, lúc này mới để Đản Đản rời đi, kết quả......

"Đản Đản, phương hướng ngươi đi có phải sai rồi hay không?" Đem Đản Đản đưa ra cửa Trịnh Li có chút cạn lời.

"Chủ nhân, không có sai nga! Ta đã tra bản đồ rồi, sân bay tỉnh chúng ta ở bên kia!" Đản Đản nói: "Đế đô quá xa, trực tiếp bay đi ta sẽ mệt chết, ta tính toán đi nhờ phi cơ!"

"Ngươi thật thông minh!" Trịnh Li từ đáy lòng mà tán thưởng, một cái thiết bị trí năng dựa vào phơi nắng và nạp điện nói mình sẽ mệt chết?

Tiễn Đản Đản đi không bao lâu, Trịnh Li liền được nghỉ đông, mà Chu Tuấn Lâm càng vội vàng —— cuối năm rồi, số người mua giày gia tăng mãnh liệt!

Một ít khách đặt đơn trên mạng còn nghi vấn, có không ít người trực tiếp tới cửa, thế cho nên Chu Tuấn Lâm không thể không bồi khách hàng chạy khắp nơi.

Đản Đản đi rồi, Chu Tuấn Lâm lại không có ở nhà, Trịnh Li chỉ có thể mỗi ngày một mình ở nhà học tập.

May mắn, thời điểm cách tết còn năm sáu ngày, Chu Tuấn Lâm đã buông công việc trên tay trở lại.

Sáng sớm...... Không, thời điểm giữa trưa, nhìn Chu Tuấn Lâm vẫn nằm ở trên sô pha đọc sách, Trịnh Li có chút kinh hỉ: "Cậu không vội?"

"Ừ, tôi cho bọn họ nghỉ, chính tôi cũng nghỉ." Chu Tuấn Lâm hướng về phía Trịnh Li lộ ra một cái tươi cười.

Hắn đã sớm nghĩ muốn bồi Trịnh Li nghỉ ngơi, đáng tiếc có mấy khách hàng vẫn luôn kéo dài không trả tiền, hắn không thể không phí thời gian đi đòi tiền.

Cũng may hiện tại đã xong.

"Cậu nên nghỉ ngơi một chút, bận quá người mệt mỏi hiệu suất làm việc." Trịnh Li nói, hiện tại nàng đối với việc học cùng buôn bán của Chu Tuấn Lâm đã không có gì phải quan tâm, cũng không có cách quan tâm, cũng chỉ có thể quan tâm thân thể của Chu Tuấn Lâm.

Chu Tuấn Lâm nhìn Trịnh Li quan tâm mình, tâm tình càng tốt: "Trịnh Li, hôm nay là ngày kỉ niệm tròn 1 năm chúng ta quen biết, tôi có thứ muốn tặng cho cô."

"Thứ gì?" Trịnh Li tò mò hỏi.

Chu Tuấn Lâm lấy ra hai cái hộp một lớn, một nhỏ đưa cho Trịnh Li.

Trong hộp lớn chính là một cái laptop, trong hộp nhỏ lại là một cái di động.

Đầu năm nay laptop đều tương đối dày và nặng, còn đều có màu đen tuyền, nhưng cái này lại không giống, khung máy là màu đỏ sậm, bàn phím là màu trắng, so với các loại máy tính khác muốn thời thượng hơn rất nhiều.

Di động còn lại là màu hoa hồng, là nhãn hiệu sản xuất di động mới hiện giờ được khen ngợi nhất, một bộ phải tốn hơn bốn ngàn.

Tiền hai dạng đồ này cộng vào khẳng định trên một vạn.

Trịnh Li kinh hỉ nhìn hai dạng đồ vật khác nhau trước mặt mình: "Chu Tuấn Lâm, cậu sao lại đưa cho tôi cái này?"

"Bọn họ nói con gái sẽ thích những thứ này." Chu Tuấn Lâm rụt rè mà cười cười, hắn đã sớm muốn tặng đồ cho Trịnh Li, đáng tiếc lúc trước hắn vẫn luôn ở trong trạng thái không đủ tiền tiêu, hiện tại thì tốt hơn nhiều rồi.

"Ai lại không thích những thứ này a, chỉ là ta không dùng được, trong nhà không phải đã có máy tính, có điện thoại sao?" Trịnh Li cầm di động lật xem: "Thứ này chắc là quý a!"

Hiện tại Chu Tuấn Lâm vẫn còn thiếu tiền đi? Mấy hôm trước không phải còn chạy ra ngân hàng vay tiền sao?

Bất quá đồ Chu Tuấn Lâm đưa cho nàng, nàng vẫn rất vui vẻ! Tươi cười trên mặt Trịnh Li có điểm không giấu được.

"Cũng không quý." Chu Tuấn Lâm nhìn thấy Trịnh Li tươi cười, ánh mắt càng thêm nhu hòa, còn rất muốn xoa bóp mặt Trịnh Li.

Hắn cảm thấy Trịnh Li đáng giá với những thứ tốt nhất, đáng tiếc hiện tại hắn không có bản lĩnh cho Trịnh Li quá nhiều.

*****

3027 từ

Tác giả có lời muốn nói: Về sau là có thể cho rất nhiều a ~

Editor cũng có lời muốn nói: Khen tui đi ( " ∀ ")ノ~ ♡

Chúc các Reader đọc truyện vui vẻ (≧◡≦) ♡

Cmt và Vote của các Reader chính là động lực của Editor ~

19h05 7/12/2018

Nhấn Mở Bình Luận