Chương 57: Muốn Bạn Gái Hôn Hôn

Xuyên Nhanh: Ta Thực Sự Thích Nam Phụ Kia

Độc thân 19 năm từ khi lọt lòng mẹ, đây là lần đầu tiên thiếu niên yêu đương, một lần nếm được tư vị của tình yêu, nhất thời liền thực tủy biết vị*, trở nên đặc biệt

Quấn người.

*Thực tủy tri (biết) vị: Nghĩa đen là khi ăn tủy rồi chúng ta đều cảm thấy vị của nó rất ngon nên ăn rồi lại muốn ăn tiếp. Nghĩa bóng ám chỉ trải qua chuyện gì đó một lần rồi lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa (như bị nghiện vậy).

Sau khi biết thiếu niên một mình chạy tới đoàn làm phim tìm cô, A Lạc liền có dự cảm, cuộc sống kế tiếp của cô hẳn là sẽ không quá yên bình.

Quả nhiên, đúng như dự đoán của cô, Thẩm Hi là một người khá thẳng thắn vô tư, nếu đã thừa nhận quan hệ của hai người, anh sẽ không che giấu nữa.

Trên người hắn có tinh thần phấn chấn mạnh mẽ của tuổi trẻ, đồng thời còn có cả lòng không sợ hãi cùng nhuệ khí.

Sự xuất hiện của Thẩm Hi đã thu hút sự chú ý rất lớn của nhân viên đoàn làm phim, từ khi "Chúng ta sống chung đi" phát sóng đến nay, sức nóng của hai người tăng vọt, fan CP tăng lên rất nhiều, người trên mạng căn bản không ai không biết bọn họ, người trong đoàn làm phim thì lại càng như vậy.

Ngày đầu tiên quay phim, nhìn thấy thiếu niên đi theo bên cạnh A Lạc, hai người thỉnh thoảng thân mật nói chuyện với nhau, vô số người ném tới ánh mắt bát quái.

A Lạc đã nghe thấy không ít người ở sau lưng nhỏ giọng nghị luận, suy đoán xem rốt cuộc giữa hai người bọn họ có quan hệ gì, ngay cả trợ lý Tiểu Lâm cũng không che giấu được vẻ tò mò trên mặt.

Ngược lại, đạo diễn biết rõ Thẩm Hi tới đây để đóng phim, cậu và Thẩm Dục có chút giao tình, vai diễn nam số 4 - Nam Chỉ vẫn chưa tìm được người, mãi đến mấy ngày trước ngoài ý muốn nhìn thấy Thẩm Hi trong chương trình tạp kỹ, cảm thấy khí chất Thẩm Hi rất thích hợp, mới tìm đến cậu.

Chỉ là hắn không ngờ, Thẩm Hi sẽ đến sớm như vậy, cũng không qua chào hỏi hắn.

Đạo diễn đứng ra giải thích cho nhân viên đoàn làm phim một hồi, giới thiệu Thẩm Hi là diễn viên diễn vai Nam Chỉ.

Nghe được tin tức này, mọi người vẻ mặt bừng tỉnh, nhưng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu vẫn không tiêu tan.

"Chúng ta sống chung đi" đã làm nóng cho cặp đôi Tân Lạc và Thẩm Hi, khiến hai người nổi đình nổi đám, bây giờ trên mạng có một đống người hâm mộ hô hào tình yêu thần tiên, đại bộ phận mọi người khi xem chương trình đều suy đoán xem rốt cuộc giữa Tân Lạc và Thẩm Hi có phải thật hay không?

Thẩm Hi không phải diễn viên, tuổi còn nhỏ lại không biết che giấu, có thể thấy được rất có khả năng cậu đã động chân tâm rồi, vậy còn Tân Lạc thì sao đây?

Không chỉ cư dân mạng nghi hoặc mà người trong giới cũng không kiềm chế được lòng hiếu kỳ.

Tân Lạc, nữ thần quốc dân, thần nhan của làng giải trí, ảnh hậu mới tấn thăng, những từ khóa này được thêm vào người cô, cũng khiến nhất cử nhất động của cô nhận được sự chú ý của công chúng.

Nếu Tân Lạc yêu đương, không biết giới giải trí sẽ nổ tung thành thế nào nữa?

Từ ánh mắt của những người này, A Lạc tự nhiên phát giác ra điều gì đó, cô nhìn thiếu niên đi theo phía sau như cái đuôi nhỏ, nhịn không được đỡ trán: "Nhạc Nhạc, hôm nay không có phân cảnh của cậu, cậu có thể trở về nghỉ ngơi."

Nụ cười trên mặt thiếu niên lập tức biến mất, mí mắt tiểu nãi cẩu kéo xuống, đáng thương hề hề nói: "Tôi muốn ở chỗ này cùng chị, chị không muốn tôi ở cùng chị sao?"

Nhìn biểu tình này của hắn, trong lòng A Lạc không khống chế được mà mềm nhũn, bất đắc dĩ thỏa hiệp nói: "Được rồi, cậu muốn theo cũng được, nhưng không được làm bậy!"

Sáng nay lúc hai người cùng nhau đi ra từ khách sạn, thiếu niên thừa dịp không có người chú ý liền hôn cô ở hành lang, thiếu chút nữa đã bị phát hiện ra.

Tuy rằng có thể hiểu được sự nhiệt tình của thiếu niên, dù sao cũng là mối tình đầu, nhưng loại nhiệt tình này vẫn phải xem trường hợp, hắn không quan tâm đến cái nhìn của người khác nhưng A Lạc thì không thể. Nếu lúc này truyền ra tin tức yêu đương, đối với cô mà nói tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.

Sự nhiệt tình của tiểu nãi cẩu khiến người ta không chịu nổi, cũng may anh cũng khá nghe lời, dưới sự yêu cầu nghiêm khắc của A Lạc, quả nhiên sau đó Thẩm Hi thu liễm đi không ít, A Lạc quay phim thì cậu liền ở một bên nhìn, không có hành vi gì khiến người ta hiểu lầm.

Cũng có người tiến lên tiếp chuyện với hắn, trên mặt thiếu niên luôn cười nhưng tính tình lại không tốt như bề ngoài.

Có người tự xưng là fan muốn ký tên, nếu hỏi về quan hệ giữa hắn và Tân Lạc, hắn đều sẽ cười tủm tỉm trả lời một câu "Không thể phụng cáo", ngữ khí rất đáng đánh nhưng ai bảo hắn lại cười đáng yêu như vậy, làm cho người ta có muốn tức giận cũng không thể nào tức giận nổi.

Có điều không phải ai cũng có thể dễ dàng đuổi đi như vậy, có người vì thứ danh lợi trong giới giải trí, muốn leo lên trên mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Đang lúc này thì có một cô gái quấn lấy Thẩm Hi, tự giới thiệu mình là fan của anh, cô đóng vai người qua đường Giáp trong đoàn làm phim, nói chung là không phải một vai diễn quan trọng gì, so với nam số 4 của Thẩm Hi cũng không bằng.

"Linh Thần, thật không nghĩ tới có thể gặp được anh ở đây, em cũng quá may mắn mà. Linh Thần, chúng ta có thể chụp chung một bức ảnh không? Em muốn khoe với các bạn khác trong nhóm."

Thẩm Hi đưa chữ ký cho cô, thấy cô gái hào hứng móc điện thoại ra, anh nhíu nhíu mày: "Đây là đoàn làm phim, chắc là không thể chụp hình được?"

Với bộ phim chưa phát sóng này, nói chung là không thể để lộ ra ngoài, cô gái bị hắn nhắc nhở, xấu hổ nói: "Tôi quên mất, vậy Linh Thần có thể thêm bạn tốt trong game với tôi được không?"

Thẩm Hi ngước mắt lên nhìn cô một cái, thẳng thắn nói: "Cô làm việc trong đoàn làm phim lâu như vậy, lẽ nào không biết là không thể chụp ảnh được sao? Còn nữa, tôi cũng không chơi game trên di động, xin lỗi."

A Lạc diễn xong một phân cảnh, khi đi tới liền nghe được những lời này, cô thậm chí còn có thể nhìn thấy sắc mặt lúc xanh lúc trắng của cô gái kia.

Đối mặt với lời nói không nể tình của thiếu niên, da mặt dày hơn nữa chỉ sợ cũng không thể ở lại, cô gái kia rời đi rất nhanh, cũng không biết có vì vậy mà thoát fan không nữa.

A Lạc không nhịn được khẽ cười ra tiếng.

Thiếu niên nghe thấy, lông mày cau có lập tức buông ra, đôi mắt tiểu nãi cẩu theo bản năng cong xuống phía dưới, lộ ra nụ cười ngọt ngào, kỹ thuật thay đổi sắc mặt trong nháy mắt làm cho người ta cảm thán.

"Chị!"

Trên người A Lạc mặc trang phục đóng phim, cô vào vai nữ chính Lưu Tô, là một nữ tiên nên đạo cụ hóa trang cũng đặc biệt tiên khí phiêu phiêu, một bộ váy lụa trắng cổ trang đẹp như mộng như ảo.

Đôi mắt thiếu niên sáng lên kinh người, vừa rồi khi Tân Lạc đóng phim, hắn cũng nhìn thấy trang phục của cô, nhưng bởi vì cách khá xa, bên kia lại vây quanh quá nhiều người, nên thấy không rõ lắm. Lúc này người đang đứng trước mặt hắn, hắn chỉ cảm thấy tim đập càng lúc càng nhanh, dường như muốn nhảy ra khỏi cổ họng vậy.

Niềm vui sướng của thiếu niên biểu lộ rõ ràng như vậy, trong lòng A Lạc có chút áy náy.

Nói là tới đây cùng cô nhưng thật ra lúc quay phim, Thẩm Hi chỉ có thể nhìn từ xa, cô cũng không có thời gian nói một câu với hắn.

Thật vất vả mới có được thời gian nghỉ ngơi, nhưng lại vì sắp đến trưa rồi nên cần phải lập tức đi ăn cơm, ăn trưa xong còn phải tiếp tục quay buổi chiều nữa.

"Đi thôi, chúng ta đến phòng hóa trang."

Suy cho cùng cô cũng là nữ chính nên A Lạc có phòng trang điểm của riêng mình, chỗ không lớn, nhìn chung khoảng mười mét vuông, ngoại trừ bàn trang điểm còn đặt một cái ghế sô pha nhỏ.

Lúc trước A Lạc bảo Thẩm Hi ở phòng trang điểm chờ cô, hắn lại nói như vậy thì sẽ không nhìn thấy cô, nhất định phải đợi bên ngoài, mới dẫn đến chuyện thỉnh thoảng lại có người tiến lên bắt chuyện.

Những người đó nhìn hắn còn trẻ, cảm thấy hắn dễ nói chuyện, lại thấy hắn và A Lạc có quan hệ không đơn giản, mới từng người một tiến lên hỏi chuyện, lại không biết ở trước mặt bạn gái, thiếu niên là tiểu nãi cẩu nhưng đối với người khác thì không như thế.

Vừa mới vào cửa, một cánh tay liền từ phía sau thò ra, ôm lấy thắt lưng A Lạc, ôm lấy cô đè lên cửa.

Đôi mắt Thẩm Hi lấp lánh, tiến đến trước mặt cô nói: "Chị à, hôm nay em thật sự rất xinh đẹp."

Vóc người thiếu niên thon dài, dùng một đôi chân dài chống đỡ cô.

Mặt mày tuấn tú sạch sẽ, con ngươi trong suốt dán chặt vào cô, ánh mắt dừng thẳng trên môi A Lạc, đáy mắt tràn đầy sự nóng lòng muốn thử.

A Lạc không thể nhúc nhích, bị giam cầm giữa hắn và cửa, chỉ có thể nhìn thấy yết hầu của hắn hơi lăn. Lúc trước cô còn hoài nghi nhìn hắn baby như vậy, sao lại cao 1m85, cuối cùng hiện tại một chút hoài nghi cũng không còn.

Hơi thở nồng đậm nặng nề hormone của thiếu niên phả vào mặt, trên người hắn tràn ngập một cỗ hương thơm, phảng phất như sự kết hợp của nước giặt quần áo dưới ánh mặt trời, khiến A Lạc kìm lòng không được hai gò má đỏ lên.

Cô ngẩng mặt lên nhìn anh, khắc chế luồng hỏa nóng trên mặt, trấn định nói: "Đừng náo loạn, Tiểu Lâm sẽ lập tức trở về đó."

"Không, muốn bạn gái hôn hôn."

Thiếu niên cách nàng quá gần, hơi thở khi nói chuyện lướt qua trên mặt nàng, vừa nóng vừa ngứa, A Lạc ngửa đầu ra sau, không hiểu sao cảm thấy môi có chút khô, vô ý thức liếm môi dưới.

Một giây sau, hô hấp thiếu niên cứng lại, hơi nghiêng đầu mạnh mẽ cúi mặt xuống, sống mũi cao thẳng chạm vào hai má A Lạc, há mồm cắn cánh môi cô.

Hắn dùng chút lực, không giống như đang hôn môi, ngược lại giống như mãnh thú đang gặm cắn, thế công hung mãnh lại nóng bỏng.

A Lạc chỉ cảm thấy môi lưỡi tê dại, dây dưa hồi lâu, cho đến khi hô hấp của cô cũng không thở nổi, vô lực đánh vài cái lên vai hắn, rốt cuộc mới được buông ra.

"Anh.." Cô thở dốc nói chuyện, đứt quãng nói, "Lớp trang điểm của tôi cũng tiêu tan luôn rồi!"

Thẩm Hi vẫn cười, đôi môi hồng hào cong lên, mặt mày cong cong vui vẻ đến cực điểm, "Chị, son môi hôm nay có vị cam, ngon hơn vị sô cô la ngày hôm qua."

A Lạc: ".. Anh, cái đồ chó sói nhỏ."

Đúng vậy, cô cuối cùng cũng nhìn rõ, tiểu nãi cẩu hoàn toàn chính là ngụy trang, trong xương cốt thiếu niên chính là một chó sói nhỏ ăn tươi nuốt sống người ta mà.

Thiếu niên ôm eo cô, hợp tình hợp lý nói: "Cho dù có là chó sói nhỏ thì cũng chỉ làm chó sói của một mình nữ thần tỷ tỷ thôi."

A Lạc đỏ mặt đẩy hắn ra, hậu tri hậu giác phát hiện hai người giống như đột nhiên chuyển đổi thân phận, rõ ràng thiếu niên trong chương trình tạp kỹ vừa đáng yêu vừa thuần khiết, chỉ trêu chọc một chút liền đỏ mặt, ngược lại bây giờ lại biến thành cô là người thường xuyên bị trêu chọc đến mặt đỏ tía tai.

Nghĩ như vậy, cô chợt có loại ảo giác mình bỏ tiền ra mua đồ, kết quả hàng về lại không như ý.

Hai người dính vào nhau một hồi lâu, khi trợ lý Tiểu Lâm cầm hộp cơm tiến vào, cô nhìn chằm chằm A Lạc hơn nửa ngày, ánh mắt phải gọi là quỷ dị, bị A Lạc hỏi tới mới cẩn thận nói: "Chị Lạc, vừa rồi chị ăn cái gì vậy?"

A Lạc sửng sốt một chút, còn chưa kịp phản ứng, thiếu niên bên cạnh liền bật cười.

Ngay lập tức cô nhận ra ý tứ trong lời nói của Tiểu Lâm, thẹn quá hóa giận nói: "Tối nay cậu đừng mơ mà vào được phòng tôi!"

Thẩm Hi kêu rên: "Đừng mà, chị ơi, em sai rồi!"

Đáng tiếc, mặc cho thiếu niên xin lỗi như thế nào, A Lạc không chút rung động, cô đã nhìn thấu hắn, sẽ không tin hắn làm nũng nữa.

Cô cũng không muốn tình yêu của bọn họ bị phơi bày quá sớm, đoàn làm phim nhiều người nhiều miệng, buổi trưa cậu đến một lần như vậy, buổi chiều chuyên gia trang điểm bổ trang lại cho cô liền thăm dò hỏi, A Lạc thật vất vả mới xoay sở được, nếu còn mặc cho anh làm bậy, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ bị phát hiện.

Sau khi kết thúc một ngày quay phim, ăn cơm tối xong, trong ánh mắt đáng thương của thiếu niên, A Lạc hung hăng đóng cửa phòng lại.

Tắm rửa sạch sẽ gột rửa đi một ngày mệt mỏi, lấy điện thoại di động ra, liền thấy "Người bạn nhỏ" gửi tới cho cô một loạt tin nhắn, nào là xin lỗi, làm nũng, giả bộ đáng thương, không thiếu thứ gì.

A Lạc chậm rãi đọc xong, trả lời một câu: "Về sau có nghe lời nữa không?"

Người bạn nhỏ: "Có nghe lời, chị nói em đi hướng đông thì sẽ không đi hướng tây, lời nói của chị là mệnh lệnh tối cao!" Sau khi gửi tin nhắn này, ngay sau đó là một tin nhắn: "Vậy nên, chị à, ngày mai còn có thể hôn hôn không?"

A Lạc: ".. Tự mình suy ngẫm kiểm điểm, sỉ vả bản thân cho tôi."

Bỏ lại một câu như vậy, A Lạc rời khỏi WeChat, mở game "anh hùng trở về".

Nhấn Mở Bình Luận